Mười bảy năm sau.
Rừng rậm Phong Nha, một tên nam tử cao gầy khuôn mặt anh tuấn đang đuổitheo một con hươu sao có cặp sừng rất lớn. Có lẽ nó là con đầu đàn trong bầy hươu sao này.
Những con hươu còn lại trong bầy thấy nam tử kia đến, liền hốt hoảng tản mát ra tứ phía. Chỉ duy nhất có con đầu đàn tuy chạy nhưng cũng chạykhông có nhanh, cũng không phải là nó không thể chạy được, mà có lẽ nócố tình chạy chậm lại cho nam tử kia đuổi theo để cố tình câu giờ chobầy đàn của nó thoát nạn.
- " Thiếu gia... Thiếu gia... Thiếu môn chủ...".
Một tên nô hầu hớt ha hớt hải, đuổi theo nam tử kia, nhưng ước chừng chỉ được vài bước đã gục xuống, hổn hển thở không nói lên lời, cũng khôngcó đuổi tiếp được nữa.
- " Từ Hải, ngươi sức lực cũng thật sự là kém quá a, ta vốn đã là phế vật rồi, vậy mà ngươi cũng không có theo kịp".
Nam tử kia nheo nheo cái mắt lại cười, rồi bước đến gần tên nô bộc giơgiơ chiếc đầu con hươu sao mà hắn vừa bắt được lên cười toe toét. Nam tử này không ai khác chính thị Triệu Kim Nam, thiếu tông chủ của Triệuthánh tông.
- " Về thôi, hôm nay đến đây là đủ rồi".
Kim Nam và tên nô bộc vừa đi vừa cười nói lui ra khỏi khu rừng, cũngkhông có mất bao lâu thì cả hai đã đến một ngôi nhà sàn nhỏ ở phía bìarừng. Ngôi nhà này được trang trí đậm theo phong cách của dân tộc Thái,với chiếc cầu thang lớn ở bên trái góc nhà để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-nien-su-an-nam/54047/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.