« Kì Vương chậm đã ! »
Phi Mạnh An mồ hôi chảy dài vội vã nói, từ cổ hắn một đường vệt máu rươm rướm chảy xuống.
« Hôm nay quả đúng là Ngũ Hùng không còn một kẻ nào trung thành, thếnhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại. Với thế lực của đế quân hiện giờ, đừng nói là muốn đánh với Ngũ Hùng, mà cho dù là đánh với một Quận cũng cầmchắc thất bại trong tay. Đã như vậy hôm nay ta cũng nói thẳng với ĐếQuân, chỉ cần ngài liên minh với ta, sau này Nam Thiên sẽ lại chia đôi,thiên hạ mỗi người một nửa. Ta sẽ dùng binh Tây Quận cùng ngài mà chinhphạt lại Tứ Hùng, như vậy người thấy thế nào ? »
Phi Mạnh An nhàn nhạt nói, lưỡi kiếm cạnh cổ cũng bị hắn dùng ngón taykẹp lấy đẩy ra. Ung Sơn Kì Vương khuôn mặt vẫn phừng phừng như lửa muốntrực tiếp hạ thủ, lại thấy Lý Bí hắng giọng ngăn cản :
« Kì Vương chậm đã ! »
« Hoàng huynh, tại sao không để ta một nhát trảm chết tên phản thần này ? »
Ung Sơn Kì Vương lời nói tức giận muốn phun ra búng máu, run run đôi bàn tay. Lý Bí nhìn qua chỉ cười nhạt gật gật đầu như trấn tĩnh Ung Sơn,lại nhìn về phía Phi Mạnh An từ tốn :
« Ngày hôm nay kì thực Ngũ Hùng trong mắt bổn đế chỉ như tôm tép, thựcmuốn lấy bất cứ lúc nào cũng dễ như trở bàn tay. Bổn đế chỉ cần một cáinhấc tay đã có thể khiến thiên hạ một lần nữa dậy sóng, thậm chí NgũHùng các người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-nien-su-an-nam/1896987/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.