“Ùng ùng ùng….”. Lực lượng ban đầu chỉ rất ôn hòa để hình thành sơ cấp hìnhthái tụ linh đại trận, nhưng bây giờ để bắt đầu khởi động nó thì phảivất vả hơn rất nhiều. Luồng lực lượng mới bất chợt tăng gấp bội khiếnkhông gian cũng không chịu được mà rung động liên tục kêu vang nhữngtiếng trầm đục.
Luồng sức mạnh mới quá khủng bố, nó luồn vào những chiếc lỗ của nhữngtảng đã tụ linh kia, sau đó liên tục lưu động di chuyển quanh theo những đường như đã được định sẵn di chuyển qua những cái lỗ của tảng đá tụlinh khác, nhất thời bầu trời Ô Diên thành hình thành một cơn lốc xoáylực lượng thật lớn. Thiên địa linh khí xung quanh Ô Diên thành bỗng chốc bị thu hút qua những cái lỗ kia tiến vào Ô Diên đế đô, không khí trong Ô Diên thành nhanh chóng trở lên tươi mát hơn, sảng khoái hơn, sự tươimát này không phải nhiệt độ của Ô Diên thành giảm xuống, mà là thân thểcon người ta cảm giác vậy, tuy tươi mát nhưng không lạnh, rất thoải mái.
“Ù Ù…”. Dòng lực lượng kêu lên một lần cuối cùng rồi từ từ tan rã. Thiên Địa Linh Khí như đã được mồi sẵn từ giờ chỉ cần những luồng lực nhẹ của những tảng đá tụ linh kia là đã có thể tự động cuốn về phía này lao vào Ô Diên thành.
Đại trân tụ linh nháy mắt hình thành cũng là lúc Kim Nam vô lực mà ngấtđi. Đám người cao thủ cường giả phía dưới sắc mặt ai nấy đều tái nhợtnhưng cũng rất vui mừng, bởi vì đại trận tụ linh lần này đã thực sựthành công thật rồi. Đang định hướng lên phía đài cao nói vài tiếng thìhọ liền thấy thân mình của cái quốc sư kia từ trên đó rơi xuống, hẳn làđã ngất đi rồi, mấy cái binh lính vội chạy lại mau chóng đem kiệu khiêng cái quốc sư kia rời đi.
Đám người cao thủ cường giả kia cứ nghĩ mình đã dồn toàn lực đến mức cạn kiệt, còn quốc sư kia ra ít nội khí như vậy thì phải rất nhàn hạ chứ,nhưng không ngờ hóa ra người ra còn tận lực đến hơn cả mình, người takiệt sức đến mức ngất đi mà mình chỉ có tái nhợt thôi. Một số người đang định bước lên chất vấn Kim Nam nhưng thấy tình cảnh này lại thôi.
“Đại trận tụ linh đã hình thành rồi sao”. Lý Nam Đế thấy không khí cóchút khác lạ liền cất tiếng hỏi, một Cấm Vệ Quân bên cạnh vội nói: “hình như là vậy ạ, thần cũng cảm thấy Thiên Địa Nguyên Khí dày đặc hơn rấtnhiều và hình như ngày càng dày đặc hơn”.
“Báo, có tin quốc sư sau khi thi triển đại pháp lực đã ngất rồi, hiệnđang được binh sĩ đưa về đây”. Một Cấm Vệ Quân khác lao vào liền quỳ một chân chắp tay vội nói, miệng vẫn còn đang thở hổn hển chắc đã chạy mộtquãng đường dài.
“Ngất rồi ?”. Lý Nam Đế nghe thấy lời này liền kinh dị, cái quốc sư kiabản thân vô cùng cường hãn vậy mà vì kiến thiết đại trận tụ linh lần này thậm chí còn ngất đi thì hẳn là đã tốn không ít sức lực. Vội vã ra lệnh cho cái Cấm Vệ Quân kia đi thông báo cho một Thái Y còn bản thân Lý Nam Đế thì liền đích thân rời hoàng cung đi xem tình trạng Kim Nam hiện giờ đang là như thế nào.
“Quốc sư, ngài không sao chứ”. Lý Nam Đế vừa đến, theo sau là một vịThái Y. Kim Nam đúng lúc này cũng vừa mới tỉnh lại liền vội hỏi:
“Ta đang ở đâu đây”. Kim Nam hiện giờ thấy Lý Nam Đế không ở với cáiquan đại thần nào, nên liền chuyển sang nói chuyện như bình thường. Hắnđảo mắt nhìn quanh thấy nơi này rất lạ, trang trí vô cùng đẹp nhưng vừađủ không quá rộng lớn, nơi này đẹp không kém gì hoàng cung nhưng Kim Nam đoán chắc nó không phải hoàng cung, bởi với cái độ rộng của căn phòngnày thì không thể nào sánh được với một gian phong của hoàng cung được.
Lý Nam Đế thấy vậy liền khoát tay cho cái Thái Y kia lui ra sau đó mừng rỡ nói :
« Quốc sư, ngài vẫn không sao. Quả thực khi nghe tin ngài bị ngất ta đãrất lo lắng, ta còn đem theo một cái nhân sâm mấy nghìn năm đến đây đểgiúp ngài tẩm bổ. Sâm này vốn đã thành tinh rồi, nhưng đã bị một vị cóđại pháp lực ra tay điểm quyết trấn áp nên nó không có thể vọng động,hiện ngài có thể dùng ngay cũng được »
Lý Nam Đế nói vậy đang định gọi tên Cấm Vệ Quân bên ngoài bưng nhân sâm kia vào thì Kim Nam liền giơ tay lên chặn lại nói :
« Không cần, ta chỉ là vận nội khí quá độ nghỉ ngơi một chút sẽ ổn, thứđó ngài cứ giữ lại dùng đi. Còn nữa, ngài vẫn chưa trả lời ta, đây làđâu vậy, không lẽ lại đưa ta vào cung thất của ngài ».
Kim Nam dù không nghĩ đây là hoàng cung nhưng vẫn buột miệng hỏi.
« Ách, không phải như vậy, ta là quên chưa nói cho quốc sư. Đây chính là phủ quốc sư của ngài, nó được xây dựng còn xong trước hoàng cung, chẳng qua mấy hôm trước ta quên mất không nói. Khiến quốc sư ngài phải đếncái Tiên Môn phủ kia ở tạm, đúng thật là ta không ra gì ».
« Chuyện ta đến ở Tiên Môn phủ ngài cũng biết ? ».
« dĩ nhiên, trong thành Ô Diên này đâu có gì giấu được ta. Hơn nữa tacũng đã xử phạt hai cái tên giữ cửa kia rồi, cho chúng đi chăn ngựa. Dám thu tiền của quốc sư ngài đúng thật là to gan ».
Lý Nam Đế dương dương tự đắc nói. Kim Nam liền kinh dị, đơn giản vì mộtchuyện như vậy cũng bắt người ta đi chăn ngựa, có phải bá đạo quá rồikhông.
« Ngài không nên làm như vậy, bọn họ cũng chỉ là làm đúng chức trách, cũng là tại ta muốn như vậy ».
« Í, chuyện này ta đã quyết, quốc sư ngài chớ có nói gì nữa, hai tên đóchắc chắn phải đi chăn ngựa. Thôi tạm thời như vậy đã, trong cung ta còn bận mấy cái công vụ tạm thời cần giải quyết, quốc sư ngài cứ nghỉ ngơi, khi rảnh ta lại sẽ đến thăm ».
Nói xong Lý Nam Đế kia liền chắp hai tay ra sau lưng thong dong rời đi.Kim Nam chỉ khẽ gật đầu một cái sau đó không để ý nữa vội vã thay y phục đứng dậy cũng đi ra khỏi cái gian phòng này. Nếu là người bình thườngrơi vào tình cảnh như Kim Nam thì chắc cũng phải mất mấy hôm mới có thểhồi phục, nhưng Kim Nam hắn chỉ cần vài canh giờ đã có thể hồi phục phân nửa thực lực, cũng là nhờ cái thân thể của hắn.
« Các đệ đã chuẩn bị xong hết cả chưa ».
« Đại ca, bọn đệ đã chuẩn bị xong cả rồi, ngày mai là có thể khởi hành được ».
Kim Nam gật gật đầu một cái sau đó rời đi. Sau khi Kim Nam dời khỏi cáiphủ quân sư kia thì liền đến Tiên Môn phủ này ngay, tuy phủ quân sư kiađẹp đẽ sạch sẽ thật, nhưng hắn ở đó vẫn là có chút không quen, dường như chỉ khi hắn ở gần các vị huynh đệ của hắn thì hắn mới có được cảm giácan toàn không lo lắng.
Trở về căn phòng lúc trước Kim Nam ở, cởi bộ y phục quốc sư ra thay mộtbộ y phục bình thường màu vàng nhạt mà hắn vẫn thường mặc, sau đó đangđịnh đặt lưng xuống ngủ thì bỗng có tiếng bước chân đi tới, Kim Nam vộibật thân mình dậy đứng thẳng sau đó bước ra.
« Ha ha, không nghĩ Triệu huynh khi nãy cạn kiệt sức lực mà bây giờ sắc mặt lại hồng nhuận như vậy ».
Thì ra là Nghiêm Lam kia đến, y vừa bước vào đã thấy Kim Nam bước ra đón tiếp mình, hơn nữa bộ dạng còn rất khỏe khoắn, nếu không phải chiều nay y tận mắt nhìn thấy thể lực của Kim Nam suy kiệt đến mức nào thì bâygiờ chắc chắn y sẽ nghĩ Kim Nam lúc đó không hề dồn toàn lực của mình mà hoàn toàn chỉ là giả vờ.
« Để Nghiêm huynh chê cười rồi, là vì triều nay bệ hạ có cho ta một củ nhân sâm nên ta mới có thể hồi phục nhanh như vậy ».
« Ha ha, thì ra là vậy. Nghiêm mỗ lại phải xấu hổ nữa rồi, lại để Triệu huynh chê cười ».
« Không biết đêm như vậy, Nghiêm huynh còn đến tìm ta có chuyện gì ».
Kim Nam khẽ mỉm cười vội bưng một ấm trà lên rót vào chén của Nghiêm Lam ý tứ dò hỏi.
« À, là ta cũng chỉ muốn đến thăm huynh một chút mà thôi, thú thực tavẫn còn xấu hổ chuyện trước đây, thật không ngờ Triệu huynh pháp lực cao cường như vậy, ta đúng là múa rìu qua mắt thợ a».
Kim Nam nghe lời này của Nghiêm Lam thì liền có chút thưởng thức. Conngười này rất thật thà đáng để kết giao, lần này đi đến Nam Hải nguyhiểm trùng trùng, nếu có thêm một người bằng hữu như vậy thì thật làkhông còn gì bằng. Suy nghĩ như vậy Kim Nam liền lên tiếng dò hỏi Nghiêm Lam này :
« Nghiêm huynh sau này có dự định gì không ».
Nghiêm Lam nhấp một ngụm trà sau đó suy tư một lát mới chầm chậm cảm khái nói :
« Ta cũng định là sẽ ở cái Ô Diên thành này để tu luyện thôi, nếu may ra sau này có thể vượt qua được thiên kiếp thì tuổi thọ cũng sẽ tăng lênnhiều. Ta vẫn muốn tu luyện đến cao hơn nhưng tài nguyên bây giờ quákhan hiếm, đại đạo với ta có lẽ không bao giờ với tới được ».
« Nghiêm huynh, ta có chuyện này muốn hỏi huynh. Nếu thật sự có cơ hội,có thể tiến tới đại đạo vĩnh sinh bất diệt nhưng lại có thể phải trả giá hy sinh bằng tính mạng, liệu huynh có làm không ».
« Làm, ta sẽ làm, dù chết ta cũng muốn làm. Có thể có cơ hội thì tại sao lại từ bỏ… ».
Kim Nam nghe thấy lời này của Nghiêm Lam kia thì liền kinh hỉ mừng rỡ,con người trước mắt này có chí hướng lớn lao đến như vậy, thậm chí tâmcầu đại đạo của người này còn hơn mình gấp vạn lần. Người này tính tìnhhào sảng tâm cơ nổi trội, có thể kết giao được chính là phúc của Kim Nam hắn.
Vội túm lấy bàn tay của Nghiêm Lam kia Kim Nam kiên định nói.
« Nghiêm huynh tâm trí bất phàm, ta muốn huynh lần này hãy đi cùng tađến Nam Hải, khởi đầu một sự nghiệp kiêu hùng, hoành tảo tam giới, chiến đấu tới cùng hướng tới đại đạo có được hay không ».
« Ý, đệ nói là sao, ta thực sự không hiểu ».
« Nghiêm huynh, đệ lần này đi đến Nam Hải tìm kiếm cơ duyên, huynh xemthứ này ». Nói rồi Kim Nam lấy từ trong Ẩn Nặc ra một giọt Thần Tuyềnđưa cho Nghiêm Lam kia xem.
« Cái này là gì ? ». Nghiêm Lam vừa cất tiếng hỏi tay sờ vào giọt thầntuyền kia lập tức trên mặt Nghiêm Lam xuất hiện sự kinh hỉ cực độ. ThầnTuyền kia sau khi tiếp cận thân thể Nghiêm Lam đã như là lực lượng tương thông, lập tức thâm nhập cơ thể hắn sau đó bổ sung toàn bộ nội khíthiếu hụt của Nghiêm Lam, không những vậy còn muốn dường như trùng kíchtu vi của hắn. Chỉ có điều Thần Tuyền thực sự quá ít, giúp Nghiêm Lamhồi phục nội khí và đả kích một chút tu vi, thoáng chốc nó đã tiêu tánkhông còn.
« Triệu huynh, đây là thứ gì thật không biết tại sao huynh lại có thứ này ? »
Nghiêm Lam kích động cực độ vội hỏi . Kim Nam biết mình đã dụ đượcNghiêm Lam mới từ tốn nói thật chậm, cứ như muốn kích thích chí tò mòcủa Nghiêm Lam kia vậy.
« Nghiêm huynh, ta trước khi trở về Nam Thiên Quốc khôi phục đại quốc,có đi qua biển cả. Một hôm bất chợt ta đã phát hiện ra tung tích một hòn đảo. Hòn đảo này phải có cách thức rất tinh diệu mới có thể mở ra được, sau khi ta biết được phương thức vào đảo đã mở ra được một cái lối mậtđạo. Thật không ngờ sau khi vào lối mật đạo đó, nó đã dẫn ta đến một thế giới hết sức hùng vĩ. Thế giới này rộng lớn bao la, có những cây đạithụ to lớn khủng khiếp mà nhân gian này huynh tuyệt đối chưa bao giờ cóthể thấy. Hơn nữa ta còn phát hiện ra một dòng thác cực lớn, dòng thácđó chứa đựng chính là thứ này, Thần Tuyền… ».
Nói xong Kim Nam lại lấy thêm một giọt Thần Tuyền nữa giơ ra trước mặt Nghiêm Lam kia như để minh họa cho lời nói của mình.
« Nói như vậy, lần này huynh đến Nam Hải là để lấy thứ này ».
« Đúng vậy, Nghiêm huynh, huynh thử nghĩ xem, nếu có Thần Tuyền nàytrong tay thì còn lo gì mà tu vi huynh không thể tăng tiến đây, vậyhuynh có đồng ý đi cùng ta tìm thứ này hay không ».
Nghiêm Lam sớm đã kinh hỉ đến phát điên, Kim Nam hỏi như vậy có ngu gìmà hắn lại không đồng ý cơ chứ, vội vã lia lịa gật đầu. Vả lại NghiêmLam cũng nghĩ Kim Nam là người tốt, chắc chắn sẽ không lừa hắn.
« Triệu huynh ngay cả bí mật lớn như vậy cũng có thể nói cho ta biết, đã là như vậy ta cũng không giấu giếm huynh nữa. Ta quả thực là đã ẩn giấu tu vi, tu vi của ta từ lâu đã sớm đạt tới cấp bậc cường giả, chỉ cóđiều trước nay ta luôn ẩn thế. Việc của Nam Thiên Quốc lần trước ta cũng thầm hận mình không phát hiện ra sớm hơn, nếu không dù có liều mạng tacũng không để An Dương Vương chết như vậy. Lão An Dương Vương thú thậtvới huynh trước đây là bằng hữu với ta ».
« Ta sớm đã biết huynh ẩn giấu tu vi từ lâu rồi, chỉ có điều không biết là huynh cũng là bằng hữu của An Dương Vương kia ».
Kim Nam ngạc nhiên liền nói như vậy. Nghiêm Lam cũng bất chợt ngẩn người ra, không ngờ cái tên họ Triệu trước mặt này từ lâu là đã nhìn ra mìnhẩn giấu tu vi. Thở dài một hơi, Nghiêm Lam lại nói :
« Không biết, bao giờ thì Triệu huynh định khởi hành ? »
« Chính là ngày mai ».
« Ngày mai, sao ? ». Nghiêm Lam chính là ngạc nhiên vội bật thốt lên hỏi ngược lại, hắn không ngờ rằng Kim Nam lại cấp tốc đến như vậy, nói đilà đi ngay.
…….
Quân Đoàn Đen được lệnh đã chuẩn bị quân tư trang từ mấy hôm trước rồi,những binh sĩ mà Kim Nam giao cho Thần Tuyền cũng đã trở về, những người này tu vi đều đã tăng lên đến nội khí tầng một hậu kì. Kim Nam pháthiện ra một điều khiến hắn hết sức kinh hỉ, những binh sĩ này sau khităng tiến tu vi quay trở về thì Kim Nam cũng nhận ra Tín Ngưỡng lực họphát ra tăng lên so với trước đây không biết bao nhiêu lần.
Nói như vậy tức là lực lượng Quân Đoàn Đen này mà tăng tiến tu vi nộikhí, thì Tín Ngưỡng lực cung cấp cho Kim Nam sẽ nhiều hơn a. Cái này sovới Thần Tuyền kia Kim Nam còn cảm thấy tốt hơn nhiều, lòng mừng rỡkhông thôi, xem ra sau này hắn không chỉ tu luyện cho bản thân hắn, màlà sẽ phải tu luyện cho toàn bộ Quân Đoàn Đen kia thực lực trở lên cường hãn hơn.
« Quốc sư, lần này đi hãy bảo trọng.. ». Lý Nam Đế ra tận ngoài cổngthành môn Ô Diên tiễn biệt Kim Nam bùi ngùi xúc động nói. Kim Nam cũngkhẽ mỉm cười vỗ vỗ vai Lý Nam Đế kia vài cái sau đó không nói gì liềnlên ngựa tức tốc rời đi, để lại là ánh mắt nhìn nuối tiếc của Lý Nam Đếkia.
Đám người Kim Nam mất vài hôm đã đến được Hải Thành, Kim Nam sinh ra một chút cảm khái trong lòng. Hải Thành này đã bao nhiêu lần chứng kiến sựthăng trầm của hắn, nơi đây không khác gì quê hương thứ hai của hắn cả.
Những chiến thuyền Thiên Địa Nguyên Lực sớm đã được chuẩn bị ở đây từtrước theo lệnh Lý Nam Đế. Nay bọn Kim Nam đã đến lập tức dương buồmkhởi hành.
Mùi nước biển mằn mặn lại xộc vào mũi Kim Nam, Kim Nam nhìn về phía xaxăm biển cả lẩm bẩm một câu « Ài, lại phải đánh nhau rồi a ».
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]