“Tần Hoài Công lần này đem binh kéo về Kỳ Dương đa phần là quân chư hầu, nếu Tần Hoài Công chết quân đội chư hầu của hắn tất loạn mà sinh lòng phảnchắc, Phan Nghĩ, ngươi mau đem năm vạn quân kị của mình chiếm lấy thànhDương Dự, chờ hiệu lệnh của ta hành sự”.
“Tuân mệnh quốc sư” cái Phan tướng kia lại tỏa ra uy áp nhanh chóng rờiđi, Kim Nam thầm lắc đầu cái tên Phan tướng này bản tính không có sửađược, nếu hắn chỉ dùng cái uy áp đó khi đánh địch quân thì tốt rồi, đằng này hắn ta lại cứ dùng bừa bãi như vậy có ngày người ta hiểu nhầm làhắn ta muốn giết họ cũng không phải là không có khả năng, chẳng nhẽ KimNam lại sút một nhát nữa vào mông tên này.
Thở dài quay đầu đi suy nghĩ, Kim Nam hiện giờ vẫn là đang suy nghĩ đốisách làm sao có thể giao phó quân tình này cho Lý Nam Đế để hắn còn cóthời gian rảnh đi tìm Vô Cực Tông cứu Tuyết Mai đây.
Lý Nam Đế nhìn sắc mặt của Kim Nam thì cũng đoán được phần nào, liềnbước đến trước mặt hắn cảm thông nói “ Quốc sư, mọi việc tấn công KỳDương và đối phó với quân Tần ngài cứ để ta lo, hiện ngài cứ đi cứu phunhân trước đi để lâu e xảy ra việc lớn”.
Kim Nam nghe thấy Lý Nam Đế nói vậy liền lắc đầu, xưa nay đâu có nam tửnào vì một nữ nhân mà hại đến sự tồn vong của một quốc gia có thể ngẩngcao đầu được cơ chứ, hắn dù là rất lo lắng cho Tuyết Mai thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-nien-su-an-nam/1896922/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.