Chương trước
Chương sau
Kim Nam sinh ra một tia cảm kích với cái lão rùa già này, tuy hắn phải cúimình chịu nhục một chút, nhưng người ta cũng không làm khó dễ hắn, hơnnữa cũng chỉ là thử ý tứ hắn, mọi chuyện dù sao cũng đã xong xuôi KimNam lại cho quân đoàn tiếp tục di chuyển, nếu đúng như Quy Nhân lão kianói thì bọn họ trong vòng một năm phải đến được Nam Thiên Quốc nên thờigian rất gấp rút.

Từ khi các chiến thuyền của quân đoàn được khắc dấu lệnh phù thông hành, quả thật đúng là không có gặp thêm bất cứ một đợt tấn công nào của YêuQuái nữa xem ra dấu khắc lệnh phù quả thật hữu hiệu.

Di chuyển được thêm bốn tháng nữa, dựa theo cái kế hoạch đã định, cáiquân đoàn của Kim Nam chỉ cách Nam Thiên Quốc vài vạn dặm nữa là đếnnơi, cũng may đây đều là chiến thuyền thiên địa nguyên lực có sự tăngphúc phụ trợ nên mới có thể di chuyển nhanh gấp vô số lần các cái chiếnthuyền bình thường, các cái chiến thuyền bình thường nếu với cái khoảngcách vài vạn dặm kia thì không biết bao nhiêu năm mới có thể đến cái Nam Thiên Quốc được, xem ra lần này Thiên Hoàng cũng chịu bỏ một cái vốnkhá lớn a.

« Thống lĩnh, phát hiện phía trước mây đen u ám sương mù vây kín dàyđặc, hiện không nhìn thấy đường đi » Một tên lính tốt đứng trên đài quan sát hét lớn báo cáo về phía Kim Nam.

Kim Nam cau mày lại trong chốc lát từ từ phân tích tình hình, đây chắcchắn không phải là cái hiện tượng Yêu Quái xuất hiện, mà đây là một cáihiện tượng tự nhiên, có thể đây là một cái khu vực quỷ dị nguy hiểm.Bình tĩnh suy xét Kim Nam nhận thấy không thể đánh liều tiến thêm, hắnliền cho cái quân đoàn dừng lại kĩ càng phòng bị.

Tế xuất phi kiếm Kim Nam lao về phía sương mù dày đặc kia thám thínhtình hình, rõ ràng trên địa đồ dẫn đường không có ghi xuất hiện một địaphương nào như vậy, vậy mà bây giờ lại xuất hiện một cái vùng quỷ dị như này chắn đường, Kim Nam tuyệt đối cẩn thận từ từ thâm nhập làn sương mù kia.

Hắn phát hiện càng tiến vào sâu trong làn sương mù không khí càng lạnhlẽo, di chuyển tiếp nữa ngày cuối cùng Kim Nam phát hiện một cái hìnhdạng đất liền mờ nhạt trong sương mù. Chẳng lẽ đây là một cái hải đảo ẩn nấp.

Không dám vọng động Kim Nam liền vận chuyển công pháp ẩn nấp khí tức sau đó cất phi kiếm đi mà nhẹ nhàng thâm nhập cái hải đảo kia, bước lên đất liền Kim Nam liền cảm giác thân thể mình từng trận khoan khoái, cáikhông khí u ám trong sương mù khi bước lên đây đã biến mất hoàn toàn.

« Í, có người » khẽ thốt lên một tiếng Kim Nam vội vã lao vào một cáilùm cây gần đấy ẩn nấp, cực lực vận chuyển ẩn nấp công pháp, hắn đúng là trông thấy một nhóm người trang phục kì lạ, những cái hoa văn uốn lượnmang phong cách cổ kính không giống với bất kì một nét văn hóa nào tương đồng, những bộ quần áo của họ trông có vẻ rộng thùng thình quá khổnhưng lại bó sát thân thể họ, khí tức của họ đều tỏa ra một tia ôn hòa.

Công pháp ẩn nấp của Kim Nam từ khi tu luyện ở Nam Hải Long Cung đến nay đã tinh tiến thêm vài phần, hắn khẳng định ngay cả nội khí tầng bốn hậu kì khi hắn vận cộng pháp cũng không thể phát hiện ra hắn, cái đám người kì lạ này tuy trông rất bí ẩn nhưng không có vẻ gì là tu vi cao cường.

Đám người kia dường như cũng không phát hiện ra Kim Nam hắn mà vẫn đangchăm chú miết những viên ngọc màu đỏ rực thỉnh thoảng lại ánh lên nhữngchấm đen đúa, miệng họ lầm bẩm những câu chú ngữ bằng một thứ ngôn ngữkì lạ khó hiểu, một lát sau xuất hiện một vòng sáng li ti những chấm đen chấm trắng uốn lượn như lốc xoáy bao quanh người họ.

Những cái lốc xoáy ánh sáng kia chốc lát lại biến mất sau đó xuất hiệnlại, cứ như vậy qua một thời gian có một cái hốc lớn mờ ảo được hìnhthành, sau đó dần dần rõ ràng hơn.

Là lối vào ẩn nấp sao, Kim Nam tò mò tự hỏi, những cái người kì lạ kiasau khi làm xuất hiện cái hốc lớn kia liền vứt những viên đá màu đỏ rangoài rồi nhanh chóng từng người từng người lần lượt nhảy vào cái hốckia biến mất không tung tích.

Một lát sau cái đám người kia cũng biến mất hoàn toàn không còn một ai,còn cái hốc kia có xu thế dường như cũng muốn biến mất, nó đang lập lòenhấp nháy,không chần chừ chút nào Kim Nam liền cũng nhảy vào cái hốc kia nay lập tức, hắn cũng rất tò mò phía sau những cái hốc kia là tồn tạicái gì, nhỡ đâu hắn có thể tìm được một cái nguyên do vì sao cái hải đảo bí ẩn này xuất hiện thì sao, hắn trước nay vẫn là luôn đánh cược vớisinh tử bản thân, kì lạ thay là lần nào hắn đánh cược cũng đều thắng,đều là nhận được nhưng cái lợi ích to lớn, là vì hắn may mắn hay là tạivận khí.

Sau khi nhảy vào cái hốc kia thì một thế giới kì lạ to lớn hiện ra trước mắt hắn, những cái cây to lớn khủng khiếp không thể tưởng tượng nổi, nó giống như khi ở cái thế giới bên ngoài, hắn là con kiến còn những cáicây kia là những gốc đại thụ to lớn đồ sộ, đám người kì lạ kia cũng biến mất không tung tích, có lẽ khi họ vào đây thì cũng đã đi xa rồi bởi vìmột lúc sau hắn mới vào.

Cái lối vào của Kim Nam vẫn còn, nó dựng thẳng đứng to lớn mờ ảo như mặt nước, cũng có nghĩa là hắn có thể ra khỏi đây bất cứ lúc nào, còn khivào vẫn là phải miết những viên đá màu đỏ kia mới có thể mở ra lối vào.

Nếu đã như vậy Kim Nam cũng không vội, hắn vẫn nên khám phá cái thế giới kì lạ này một chút bởi vì hắn đang rất tò mò, tế xuất ra phi kiếm KimNam bay lên không trung, vượt qua đỉnh cao nhất của những cái cây to lớn đồ sộ khổng lồ, một thế giới kì vĩ hiện ra trước mắt hắn, những cáithác nước cũng to lớn đến mức khủng bố, Kim Nam lướt đến vươn tay chạmvào những giọt nước này tức thì hắn cảm nhận những giọt nước này nhưnhững dòng thiên địa nguyên lực cực kì tinh thuần, thậm chí còn tinhthuần hơn cả nội khí bản thân hắn, dốt cục đây là cái gì, nếu như hắn có thể dùng cái dòng nước này mà tu luyện thì còn gì bằng a.

Kim Nam thử vận chuyển nội khí hấp thiu những cái giọt nước này, thực sự hắn chỉ vừa mới vận chuyển nội lực thì những cái giọt nước này như làđã tồn tại thành nội lực trong cơ thể hắn, như chính là những cái giotnước này mới chính là nội lực của hắn chứ cái nội lực đang tồn tại trong cơ thể hắn chỉ là một thứ tạp nham vậy.

Đồ tốt như vậy mà không lấy thì chỉ có là thằng ngu, Kim Nam biết mìnhthực sự đã gặp một cái vận khí quá tốt rồi, không chậm trễ thêm một khắc nào nữa, Kim Nam đã tức tốc dẫn động những cái giọt nước kia vào Ẩn Nặc cho đến khi không gian chứa đựng của Ẩn Nặc đã đến cực hạn mới dừng lại không tiếp tục chứa đựng thêm nữa.

Hài lòng vui vẻ không thôi Kim Nam định sẽ không già soát gì thêm nữa mà sẽ lập tức rời khỏi đây, tu luyện cũng là một cái mục đích của hắnnhưng mục đích chính của hắn bây giờ là khôi phục đại quốc chứ khôngphải tu luyện, nếu không hắn đã ở lì luôn đay tu luyện cho đến khi nàocạn hết cái thứ nước quý báu này mới thôi.

Đang định rời đi thì một hiện tượng xuất hiện bỗng khiến Kim Nam chú ý,những đám mây đen to lớn phát ra những tia sét khổng lồ đánh lên mộtthân cây đại thụ, cái thân cây đại thụ kia lập tức hấp thu sạch sẽ lôinguyên mà không hề hấn một chút nào.

« Là hấp thu lôi nguyên, chẳng lẽ lại có cái loại biến thái đến như vậy » Kim Nam kinh hãi thốt lên, loại đại thụ gì mà lại có thể hấp thu đượclôi nguyên, bình thường lôi nguyên tố chính là khắc chế mộc nguyên tố,vậy mà cái loại đại thụ này lại có thể hấp thu được cả lôi nguyên tốđúng là không gì có thể biến thái hơn.

Giai đoạn tu luyện tăng tiến tu vi của Kim Nam bấy lâu nay ngưng trệkhông giám tiến thêm cũng là vì hắn sợ phải độ thiên kiếp, nếu như cócái loại đại thụ này trợ giúp hắn độ kiếp thì chẳng phải không cần lolắng gì nữa sao. Đúng thật là trời giúp hắn rồi, lấy được được cái thứnước kia đã tốt lắm rồi bây giờ hắn lại còn phát hiện ra loại đại thụnày thì cũng không biết là cái vận khí của hắn thuộc cái dạng gì nữađây.

Điều chỉnh phi kiếm Kim Nam lướt đến cây đại thụ kia định chặt gãy nósau đó cho vào Ẩn Nặc thì phát hiện cái loại đại thụ này cứng rắn vôcùng, phi kiếm kia Kim Nam đã tận lực dồn sức mạnh chém hết sức vào thân cây nhưng nó cũng không mảy may tổn thương, vốn nghĩ có thể ngon ănmang cái cây đại thụ này đi nhưng xem ra bây giờ không thể nữa rồi.

Thôi đành vậy, Kim Nam không dám dồn sức chặt cả cái cây đại thụ này nữa mà chỉ lấy phi kiếm tận lực chém một cái cành nhỏ của nó, tuy vậy, dùlà cành nhỏ nhưng hắn cũng phải mất đến nửa ngày mới có thể chặt xong,chứng tỏ cái loại mộc này cứng rắn đến độ nào.

Là một cành nhỏ nhưng Kim Nam cũng là rất vừa ý hài lòng, cất vào trongẨn Nặc sau đó Kim Nam chuyển mình di chuyển đến cái lối ra vào cũ kia,hắn cần phải rời khỏi đây ngay, tuy không thể điều tra ra cái tung tíchcủa hòn đảo kì bí đầy sương mù này, nhưng Kim Nam hắn cũng là đã nhậnđược một cái lợi ích to lớn.

Kim Nam bước ra khỏi cái thế giới kia thì thấy mình đúng là đang đứngtrên cái hòn đảo lúc trước, hơn nữa mấy cái viên đá đỏ kia vẫn còn vương vãi trên mặt đất.

Không tìm hiểu được gì thêm Kim Nam lập tức rời khỏi đảo lao vào cái làn sương mù kia, nhưng sau khi ra khỏi làn sương mù Kim Nam phát hiện mình đã không còn ở cái địa phương lúc trước nữa, cũng là cái biển cả nhưngkhông thấy cái quân đoàn kia đâu.

Chẳng nhẽ cái hòn đảo này là biết di chuyển, hoặc không có lẽ cái binhđoàn kia của hắn là xảy ra chuyện. Kim Nam sắc mặt xám xanh lo lắng, một phần là lo cho cái quân đoàn kia, nhưng chủ yếu vẫn là lo lắng nhất cho thê tử hắn Tuyết Mai.

Di chuyển thêm một lát nữa xác định địa điểm thì Kim Nam cũng thở phàonhẹ nhõm, đúng là cái hải đảo kia di chuyển thật, cái cảnh tượng ở đâyhoàn toàn khác so với cái cảnh tượng mà lúc trước cái quân đoàn kia trúngụ.

Xác định phương hướng một lúc cuối cùng Kim Nam cũng tìm được vị trí cái quân đoàn kia cách xa đó vài mươi dặm. Cũng may là chỉ có vài mươi dặmchứ nếu không nó mà biến đi xa hơn nữa thì xong truyện, Kim Nam hạ phikiếm xuống tiến vào thuyền chỉ huy, lập tức thân mình Tuyết Mai khóc nức nở lao ra ôm chặt lấy hắn.

Vỗ vỗ nhẹ vai Tuyết Mai Kim Nam từ tốn hỏi « Thê tử của ta nàng là cóchuyện gì mà lại khóc nức nở đến như vậy, có hay không phải kẻ nào khidễ nàng, mau nói cho ta biết ta sẽ lập tức đi xử lí kẻ đó ngay a »

Tuyết Mai lộ ánh mắt ủy khuất nhìn Kim Nam nói « chính là cái kẻ trướcmặt thiếp đây làm thiếp lo lắng không thôi » Nói rồi lại nhào vào ômchặt Kim Nam không nói gì.

Kim Nam lúc này bật cười, hóa ra Tuyết Mai là vì thấy cái hải đảo kiamất tích sợ hắn cũng biến mất nên mới như vậy « Là tại ta không tốt,Tuyết Mai nàng đừng khóc nữa được không, có phải là tại cái hải đảo kiađột nhiên biến mất khiến nàng lo lắng »

Tuyết Mai nhìn Kim Nam gật gật đầu như một đứa trẻ nói tiếp « Cái hảiđảo kia tự dưng thoắt một cái biến mất khiến thiếp vô cùng lo lắng, cáccái binh sĩ lúc đó cũng là xôn xao náo loạn mất phương hướng, thiếp cũng không biết làm sao đành phải tận tình trấn tĩnh bọn họ, cũng may giờchàng về rồi nếu không vài hôm nữa cái quân đoàn này không tránh khỏicái tình cảnh tan rã ».

Kim Nam véo mũi cái thê tử này của hắn, bộ dạng nàng lúc này vô cùngđáng yêu khiến hắn yêu thích không thôi, hắn chợt nghĩ nếu một ngàykhông được nhìn thấy nàng thì liệu hắn có cô đơn túng quẫn quá mà tự tửhay không nhỉ, ài cũng là suy nghĩ linh tinh rồi.

Bước lên đài chỉ huy chiến thuyền Kim Nam hét vang nói « Các binh sĩ,hiện ta đã trở về các ngươi không cần phải lo lắng, hành trình khởi hoàn Nam Thiên Quốc vẫn tiếp tục, các ngươi yên tâm, chỉ cần sau khi đến Nam Thiên Quốc ta xây dựng được lực lượng nhất thống Nam Thiên Quốc cácngươi có thể quay về Đế Quốc Nhật Minh đoàn tụ với gia đình».

Các binh sĩ đang suy sụp vì có khả năng thống lĩnh của họ sẽ biến mấtvĩnh viễn, khiến họ cũng là rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan không biết đi về đâu, bây giờ thì tốt rồi, nghe thấy âm thanh thống lĩnh củahọ nói tất cả bọn họ liền mừng như điên nhất mực đồng loạt hô vang tênTriệu Kim Nam.

Một tia vui mừng trong lòng Kim Nam cũng mỉm cười sung sướng, đạo quânnày tuy chỉ là một vạn quân, nhưng hắn tin chắc dưới sự chỉ huy và rènluyện của hắn nó còn mạnh hơn hùng binh trăm vạn a.

Cái hành trình đã định lại tiếp tục được diễn ra, không có hải đảo kia chắn đường mọi chuyện lại trở về như cũ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.