🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi cứ chìm trong mộng mị dằn vặt mãi tới khi tỉnh lại thì trời đã sáng, mọi người trong phòng đều dậy đi học hết rồi. Từ khi Biên Nhược Thủy đi, không còn ai gọi tôi thức dậy nữa, bởi lúc chưa tỉnh ngủ, tôi hay mắng chửi lung tung, có lẽ ai cũng nghĩ tôi có đi học muộn hay không cũng chả liên quan gì tới mình.

Tôi nằm nguyên trên giường, cảm thấy xa lạ với nơi đây, bạn bè thân thiết cũng xa lạ, nếp sống trước đây cũng xa lạ với mình nốt. Lưu Duy nói rất đúng, hồn của tôi đã mất rồi, chỉ là, không phải đại tiên tiểu tiên nào đó lấy mất, mà là chính tôi đã tự mình đánh mất.

Tôi nấp bên ngoài cửa hiệu làm đầu Biên Nhược Thủy làm mấy tiếng liền, vất vả lắm mới đợi được giờ nghỉ, những người làm trong ấy lần lượt đi ra, nhưng chờ mãi vẫn không thấy dáng Biên Nhược Thủy. Lẽ nào hắn không còn làm ở chỗ này nữa sao? Tôi rón rén đến gần hơn một chút, mới phát hiện ra hắn đang ngồi trong góc phòng lạnh tanh, không biết là làm gì nữa.

Thực ra lúc đầu tôi chưa đi vào vội là vì không muốn gặp lại những người làm ở đó, giờ cửa hiệu không có người, tôi không do dự nữa, nhanh tay đẩy cửa đi vào.

Dường như đã luyện thành thói quen, Biên Nhược Thủy vội nở nụ cười, nói ngay một câu “Chào quý khách”. Nhưng ngay khi vừa nhận ra là tôi, nụ cười của hắn vội tắt đi, mắt mở to, lạnh lùng nhưng cũng rất trong trẻo. Nhìn thái độ thay đổi nhanh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-nhuoc-thuy/144434/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Biên Nhược Thủy
Chương 13
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.