Diệp Dịch Hành dùng bốn cái chân mới ngắn cũn của mình thay cho phương tiện giao thông mà vội vàng phóng như bay.
Từ sau khi biến thân, trừ bỏ buổi sáng uống chút sữa ra thì Diệp Dịch Hành vẫn chưa có hột cơm nào vào bụng. Mèo không phải thần tiên, không thể không ăn cơm, ngay lúc cậu gõ một chữ “Đói” vào chương trình WordPad thì Dương Khúc đã vội vã gọi điện đặt thức ăn.
Thanh trưng lư ngư, Tùng thử quyết ngư, Đường thố lí ngư*….
Hai mươi phút sau, Diệp Dịch Hành vừa ngửi được hương vị đồ ăn trong hộp bay ra liền hận không thể đem đầu lưỡi lập tức nuốt vào.
Anh đây quả nhiên đối với cá không có sức chống cự….
Trước mặt anh em nhà mình thì cần gì chú ý đến vấn đề hình tượng, Diệp Dịch Hành liền vùi đầu ăn đến lang thôn hổ yết.
Dương Khúc một bên nhìn một phì cười không ngừng: “Tùy rằng cậu chắc chắn không muốn nghe điều này…”
Nếu biết tôi không muốn nghe thì đừng nói ra a! Diệp Dịch Hành dựng thẳng cái đuôi, tiếp tục ăn cá.
“… Ha ha ha, không được, tôi nhịn không được…” Dương Khúc nằm ở trên giường ôm cái bụng cười đến muốn đứt ruột nói “Nếu tôi để cho các nữ sinh kia biết bộ dạng này của Diệp Dịch Hành, không biết mấy người ấy sẽ như thế nào nữa ha ha ha ….”
“…Tôi cầu xin cậu nha nha ha ha ha! Cậu đừng có làm động tác này được không? Cậu hiện tại chả khác gì con mèo đích thực a… Tôi cảm thấy mình sắp phải vào nhà thương điên tới nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mieu-ky/126658/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.