Momoi ôm xấp tài liệu dày cộp chạy lên tầng thượng, y như rằng tìm được Aomine trốn tập đang nằm ngủ. Lặng lẽ tiêu sái đến gần, Momoi từ trên cao nhìn xuống, buông tay để tài liệu tùy ý rơi tự do, chỉ nghe “Bộp” một tiếng, toàn bộ đều an toàn tọa trên mặt Aomine.
“Oái! Cái gì vậy? Momoi Satsuki cậu làm cái quái gì thế hả?”
Bị vật thể lạ rơi xuống vào, Aomine giật mình bừng tỉnh, nhìn thấy Momoi liền đoán được chuyện gì xảy ra, hơn nữa bị đánh thức thái độ cộc cằn không khỏi nhổm dậy gào lên.
Momoi thản nhiên nhặt tài liệu lên ôm lại vào ngực.
“Tớ sợ cậu ngủ ở đây lạnh nên mang cho cái chăn nha~ Vậy mà còn không cảm ơn người ta…”
“Cảm ơn lòng tốt của đại cô nương!!! Có chuyện gì nói mau!”
“Mai phải đến trường khác đấu giao hữu, không được kiếm cớ nghỉ.”
“Tớ không cần tập, những người khác cũng đủ thắng rồi.”
“Cái gì? Cậu quên là lịch thi đấu đã được xếp xong rồi sao? Cậu có biết đối thủ đầu tiên của chúng ta là ai không hả?”
Thanh mai trúc mã nhiều năm như vậy cũng không phải để làm cảnh, Aomine nhìn biểu tình Momoi tựa hồ đã đoán ra được.
“Là Seirin đấy! Tớ nghe nói Tetsu và bọn họ hiện đang ở một khu tắm nước nóng gần trường bên đấy.”
Momoi nói xong liền hé mắt nhìn Aomine, chờ hắn trả lời.
“Phiền toái chết đi được! Được rồi tớ đi, tớ đi, bất quá tớ sẽ không vào đấu, không cần bàn cãi nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat/2796749/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.