Người gửi: Kise
Nội dung: Tôi dường như có thể hiểu một chút Kurokocchi đang suy nghĩ gì.
Người gửi: Midorima
Nội dung: Có lẽ Kuroko thực sự muốn làm như vậy.
Aomine tắm xong nhìn thấy di động có hai tin nhắn mới đều chưa đọc, tùy ý lau khô tóc, khăn mặt vắt hờ hững trên vai thấm đi từng giọt nước nhỏ. “Ba” một tiếng đóng điện thoại vứt lên giường, hai chân co lại, cúi người vùi vào đầu gối, hé ra gương mặt có chút mệt mỏi.
Aomine chưa từng bao giờ cảm thấy hoang mang như vậy.
Tại sao mọi chuyện lại đến mức này?
Đối với bóng rổ, cái gì mà chiến thuật với cả chiến lược, Aomine nó chưa bao giờ cần để ý đến mấy thứ chó má đó. Nó chưa bao giờ trông cậy vào điều đó, cũng không có kĩ thuật riêng, lại càng không có tư thế cố định. Chỉ cần được chạm vào trái bóng, tất thảy đều như một loại bản năng, đơn giản như ăn ngủ hoặc là cả như hô hấp hằng ngày vậy.
Cho nên Aomine chỉ tin tưởng vào chính bản thân mình. Như một vị vua cao ngạo, luôn luôn dành chiến thắng, lạnh lẽo mà đi tới đỉnh cao. (ý chỉ Aomine cô độc ở trên con đường mà chính nó cũng không chọn cho mình)
Kurokocchi nói, “Bóng rổ của tớ với của mọi người không giống nhau.”
“Tớ với các cậu hoàn toàn bất đồng.”
“Tớ đã hứa với Kagami-kun rồi.”
Mấy ngày trước Kise đã nói với nó như vậy. Cho nên vì lí do đó mà khi ấy mới rời khỏi đội bóng sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat/2796729/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.