Cuộc sống vẫn giống như trước mà trôi qua, ăn cơm, ngủ, đi học, luyện tập, thi đấu, và cả giành chiến thắng. Mọi bài báo nói về đội bóng rổ kì tích của trung học Teiko đều rất ăn ý không hề đề cập tới Kuroko Tetsuya, như thể một người tên Kuroko Tetsuya chưa bao giờ tồn tại.
Các thành viên mới năm nhất có thể không hiểu tình hình, nhưng những đàn anh năm hai đều mơ hồ cảm giác được, không biết có phải do suy diễn quá mức hay không, mà ánh mắt của đội trưởng ngày càng trở nên đáng sợ, Midorima senpai dường như cuồng tín hơn vào Oha-asa, Kise senpai vốn đang tập phòng thủ lại chuyển sang chuyền mấy đường bóng sứt sẹo, Murasakibara senpai bắt đầu thích đồ ăn vặt có vị vanilla. Và còn, số buổi bỏ tập của Aomine senpai ngày một nhiều, mặt thậm chí còn ‘đen’ hơn trước.
Aomine hai tay đút túi quần, ánh mắt lơ đãng nhìn rộng khắp sân bóng rổ. Thật nhàm chán, càng ngày càng nhàm chán, nơi này, và cả bóng rổ nữa. Cầm lấy túi sách, Aomine xoay người đi ngược trở lại với sân bóng. Luyện tập cái gì, hôm nay nó không có hứng thú. Momoi sẽ lại cằn nhằn nữa cho mà xem.
Co chân đá một viên đá nhỏ, hoàng hôn mờ nhạt nhuốm lên một bầu trời ảm đạm, yên tĩnh. Aomine lại theo thói quen đi tới tiệm thức ăn nhanh quen thuộc, trong đầu chợt hiện lên hình dáng của người kia, có chút gầy yếu, tóc xanh mềm mại xõa trên trán khiến người ta vừa nhìn đã muốn sờ qua. Cả người Kuroko luôn toát lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat/2796720/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.