Tae Yang ngồi ngoài ban công mà hóng gió trời. Kang Dae nhẹ nhàng đi tới ngồi bên cạnh cậu. Anh nhận ra gì đó, anh nhận ra dạo gần đây cậu thay đổi và luôn tìm cách né tránh anh. Kang Dae sát lại gần rồi đưa tay chạm lên mặt cậu:
- Tae Yang, em sao vậy? Em thấy không ổn ở đâu à?
Cậu im lặng một lúc rồi mới quay ra nhìn anh:
- Anh này, chúng ta liệu có thể tiếp tục không?
Anh giật mình đầy hoảng hốt:
- Em nói gì thế, chúng ta tiếp tục cái gì?
- Chuyện yêu đương của bọn mình… liệu có thể kéo dài không?
Kang Dae mếu máo, nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn cậu ra vẻ bi thương:
- Có chứ, nhưng tại sao em hỏi thế? Hức, em không còn yêu anh nên mới nói thế đúng không? Anh biết ngay mà, em rồi cũng sẽ bỏ anh… Nhưng mà không chịu đâu, anh vẫn còn yêu em mà, hức?
Anh cứ nói liên tục không ngớt, Tae Yang mỉm cười mà nắm lấy tay anh:
- Anh đừng giãy nữa, ngồi im nào. Chỉ là em chợt nghĩ tới bà ấy, dù sao bà ấy bây giờ cũng là mẹ anh rồi. Em sợ mình không đối diện nổi…
Anh thở phào vì biết không phải chuyện lớn. Anh ôm rồi vuốt ve tấm lưng nhỏ:
- Chúng ta sẽ không đến đó nữa. Mình cứ sống theo cách của mình, đừng để tâm tới họ. Không thì chúng ta sẽ đến nơi khác, anh không cần nằm trong hộ khẩu của ngôi nhà đó
- Không được, đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548169/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.