Sự hiện diện của Tae Yang đã thay đổi tuổi thơ đầy bất hạnh và nhạt nhẽo của Kang Dae. Anh dần buông lỏng cảnh giác và trò chuyện với cậu nhiều hơn. Đã rất lâu rồi, anh cũng không nhớ rõ khi có ai đó kiên nhẫn vì anh đến vậy. Người mẹ mà anh yêu thương cũng không chịu đựng nổi cái cuộc sống khắc nghiệt trong cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc nên đã chọn cách tự sát. Kang Dae vẫn nhớ rõ khung cảnh ngày hôm ấy, bồn tắm toàn mùi máu tanh tưởi và người mẹ đã chết cứng…
Nhưng khi đứng cạnh Tae Yang, cậu bé với nụ cười trong veo và sự hồn nhiên trong đôi mắt. Anh khao khát cái cảnh bố cậu ôm hôn và xoa đầu cậu. Kang Dae với vẻ ngoài khô cằn nhưng anh thực sự vẫn chỉ là một đứa trẻ chưa lớn. Mắt anh trĩu nặng nhìn vào người tài xế trước mắt mà thở dài. Anh kể cậu nghe về mẹ mình, kể cậu nghe về cái tên mà không ai biết và chỉ cười đúng với cậu.
Mới vậy mà đã hai năm trôi đi, anh bước vào lễ tốt nghiệp. Kang Dae mang cái vẻ mặt thờ ơ, chán ghét mà đứng chụp ảnh. Vừa quay ra, cậu đi tới với một bó hoa nhỏ:
- Chúc mừng lễ tốt nghiệp của anh nhé.
- Cảm ơn cậu
Anh cười một cách thoải mái rồi nhận lấy. Anh xoa đầu cậu rồi cúi thấp người:
- Sau này không còn ai để cậu làm phiền nữa đâu
- Em sẽ tìm bằng được anh, anh không cho em biết thì em cũng phải mò bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548167/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.