Hôm sau cậu dậy từ rất sớm, Tae Yang lụi hụi bê đồ xuống dưới nhà rồi nấu bữa sáng vì chuyến bay của họ là từ 9 giờ. Nấu xong xuôi nhưng anh vẫn chưa dậy, cậu đứng bên ngoài gõ nhẹ lên cửa:
- Anh ơi, dậy thôi, chúng ta cần ra sân bay sớm, anh
Mãi không thấy hồi đáp, cậu do dự mà mở cửa, trong phòng đều là mùi hương dịu nhẹ của anh. Tae Yang lại gần rồi chạm nhẹ lên vai anh:
- Anh ơi, anh, ANH
Cậu chợt hét lớn làm anh giật mình mở mắt. Cả hai đối diện nhau, mái tóc anh bù xù như tổ quạ, hai mắt đỏ ngàu vì chưa tỉnh ngủ. Kang Dae nhăn mặt rồi lại vùi đầu vào chăn, khó chịu mà lăn qua lăn lại:
- Vẫn sớm mà, um, còn hai tiếng nữa cơ
- Nhưng mà chúng ta cần ăn sáng và phải mất gần 1 tiếng để đến sân bay mà
- Lo cái gì chứ, chúng ta có máy bay riêng nên tôi muốn ngủ chút nữa, cậu cứ ăn trước đi
Tae Yang đi tới kéo rèm để nắng rọi vào, cậu trèo lên giường rồi kéo chăn của anh ra:
- Không được, anh dậy đi
- Um, không muốn, kéo rèm vào đi mà, tôi buồn ngủ
Cậu lắc đầu rồi thở dài:
- Anh không dậy là anh yêu em đấy nhé
Tai anh chợt dựng lên, đột nhiên anh xoay người rồi kéo cậu vào lòng ôm chặt:
- Lời nói của cậu chỉ có hiệu lực nếu cậu thoát ra khỏi được vòng tay tôi
- Anh làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548150/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.