Suốt thời gian anh bất tỉnh, cậu đều ở bên cạnh chăm sóc. Chỉ có một mình cậu nên rất khó khăn nhưng cậu lại chưa một lần than vãn hay có ý đinj từ bỏ. Ngày này qua ngày khác, thoáng chốc đã hơn một tuần. Tae Yang dường như trở nên hốc hác hơn, đôi mắt lúc nào cũng thẫn thờ. Bác sĩ nói rằng anh có khả năng sẽ không tỉnh lại:
- Ngoài vết thương trên bụng thì còn có cả những vết thương nặng gây ảnh hưởng đến não bộ. Điều này làm cho não bộ nghĩ rằng vật chủ đã chết nên thời gian tỉnh lại chỉ có thể tính bằng năm hoặc cả đời…
Cậu với đôi mắt đỏ bừng, siết chặt lấy cánh tay to lớn của anh. Cuộc đời bé nhỏ của cậu chưa có gì là trọn vẹn, Tae Yang úp mặt xuống mà khóc. Dạo gần đây cậu khóc rất nhiều, cậu đã chán ghét cái việc phải liên tục che giấu cảm xúc và cố phải tỏ ra mạnh mẽ
Ngoài trời đã xuất hiện những bông tuyết trắng phủ đầy đường phố, cậu đặt tay lên cửa kính phủ sương mờ:
- Tuyết rơi rồi… Mới hồi nào còn là nắng hạ mà…
Tae Yang cố nặn ra nụ cười rồi đi tới xoa nhẹ lên tay anh:
- Nhanh tỉnh dậy với em đi, chúng ta cùng đi ngắm tuyết rơi nhé!
Từ lúc anh nằm đó, cậu luôn nói rất nhiều dù chẳng có lời hồi đáp nào. Một mùa xuân lại tới, cảnh vật tươi sắc xanh. Cậu ra ngoài mua đồ, một cánh hoa đào bỗng rơi nhẹ trên vai. Tae Yang lúc này mới giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548145/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.