Trời đã vào xế chiều, Tae Yang mơ màng tỉnh dậy, phần hông nhói lên từng cơn đau nhức khiến cậu không thể đứng dậy. Cậu mệt mỏi nằm ngả xuống giường, nhìn chằm chằm vào cánh tay bầm tím của mình. Tất cả những điều điên rồ ngày hôm qua chợt ùa về, cậu run rẩy, co quắp ôm chặt lấy cơ thể mình…
Tiếng mở cửa phát ra, cậu giật mình nhưng cơ thể không còn sức lực để nhìn lại. Giọng nói của Kang Dae lạnh lùng vang lên:
- Dậy rồi còm không biết mặc quần áo và ăn cơm sao? Không đói à?
Không thấy cậu trả lời, anh nhẹ nhàng tiến tới ngồi trước mặt cậu:
- Sao không trả lời? Câm sao?
Cậu mở mắt nhưng cổ họng không thể phát ra bất cứ lời nào. Anh vươn tay đến chỗ cậu, Tae Yang sợ hãi mà nhắm chặt mắt lại, anh khựng lại rồi rụt tay về rồi đứng dậy:
- Mặc đồ đi, tôi sẽ dẫn cậu đi ăn
Cậu phải nằm một lúc nữa rồi mới khó khăn mà đứng dậy. Tae Yang nhìn mình trước gương, cả cơ thể tím bầm và khuôn mặt đau rát. Cậu cúi xuống ho sặc sụa rồi ngã quỵ xuống sàn, ánh mắt bỗng đỏ bừng.
Kang Dae ngồi chờ rất lâu dưới nhà, anh vô cùng thiếu kiên nhẫn mà đứng dậy. Vừa lúc cậu cũng đi xuống, những bước đi vô cùng nặng nề, anh thở dài rồi quay đi bỏ mặc cậu đang khó khăn bước. Trên xe cả hai đều im lặng, khi đi qua tiệm thuốc anh chợt dừng lại:
- Ngồi yên, tôi xuống mua thuốc
Một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548137/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.