Vì công việc đã xong xuôi nên thời gian này Kang Dae sẽ ở nhà. Nếu như là trước đây thì anh sẽ chơi bời bên ngoài và chẳng bao giờ đặt chân đến cái ngôi nhà này. Nhưng bây giờ anh từ chối các cuộc đi chơi đêm vì nhỡ đâu có một kẻ thực sự sẽ chết trong nhà anh.
Ở nhà cắm rễ cả ngày khiến một dân chơi như anh cảm thấy khó chịu. Lúc định rời đi thì thấy cậu đứng nép ở sau cửa, anh nghiêng đầu nhìn về phía cậu:
- Cần gì sao? Ngó cái gì?
Cậu lúng túng rồi núp đầu sau bức tường:
- Anh ra ngoài sao?
- Ừm, làm sao?
- Tôi cũng muốn ra ngoài một chút, tôi thấy ngột ngạt khi cứ ở nhà mãi…
Anh liếc nhìn cậu rồi quay đi:
- Được thôi, nhưng nói trước là tôi không ra ngoài kiểu bình thường. Vẫn muốn đi sao?
- Vâng ạ, đi đâu cũng được, dù sao anh cũng ở đây mà…
Anh bật cười thành tiếng:
- Cậu nghĩ tôi sẽ bảo vệ cậu à?
- Không biết, nhưng tôi còn nợ mà, anh đâu để tôi chết dễ như thế.
Anh dừng trước một khách sạn và bên trong là một quán bar rộng lớn. Vệ sĩ nhìn thấy người lạ thì liền cản lại:
- Thưa cậu, chúng tôi không nhận người lạ
Anh đứng về phía cậu rồi nhìn chằm chằm:
- Cậu ta là người của tôi. Có cần gì thêm không?
Họ lắc đầu mà bỏ tay cậu ra để hai người rời. Tiếng nhạc bên trong rất lớn khiến đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548135/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.