Nói thế nhưng anh vẫn không thể trở lại công ty, lần này không quay lại thì thực sự bao công sức bấy lâu nay sẽ tan biến. Cuối cùng anh vẫn quyết định rời đi vì anh không thể để một kẻ xa lạ hủy hoại cả tương lai của mình được. Anh sực nhớ ra người quen của cậu và tìm lại số hắn trong danh bạ:
- Anh là Kwan? Tôi là Kang Dae, bây giờ anh có thể đến bệnh viện XXX để chăm sóc Tae Yang giúp tôi được không?
Kwan khi nghe thấy cậu nằm viện nên liền lập tức đồng ý. Anh trực tiếp đóng cửa quán anh rồi lao ra ngoài. Kang Dae ngồi chờ cho đến khi Kwan tới rồi mới rời đi, lúc ra ngoài anh còn không quên nhắc nhở cậu:
- Đừng cố tự sát, cậu phải trả hết nợ của tôi rồi thích làm gì thì làm. Tôi đi rồi về sớm thôi, đừng quậy
Tae Yang im lặng mà không đáp lại. Lúc này, Kwan đi về phía cậu với ánh mắt lo lắng và vội vàng:
- Em làm sao nữa vậy? Có chuyện gì với em thế? Tại sao em lại ở viện như thế này?
Anh ấy gục mặt vào lòng bàn tay của cậu:
- Xin em, đừng khiến anh cảm thấy sợ hãi, hãy nói cho anh biết nhé, xin em?
Ánh mắt cậu thẫn thờ mà nhìn lên trần nhà:
- Em không biết, nhưng anh đừng lo lắng cho em thế này nữa, em cảm thấy rất ngại.
- Đó là điều tự nhiên của mỗi con người, em cũng đừng ngại, cứ coi như anh là anh trai của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548132/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.