Kang Dae chở cậu tới nơi cha cậu chôn cất, cậu nhẹ nhàng mở cửa ra, trên tay cầm một đóa hoa trắng với khuôn mặt vô hồn. Anh cũng nhanh chóng theo sau rồi kéo tay cậu:
- Đi như thể cậu biết đường ấy, đi chậm thôi
Cậu đứng trước ngôi mộ nhỏ, ánh mắt đờ đẫn mà vuốt nhẹ chiếc lá trên bia mộ rồi đặt boa hoa xuống đất. Cậu ngồi xuống rồi im lặng nhìn bia mộ không có thông tin gì ngoài tên kia:
- Tại sao anh không nói cho tôi biết để tôi có thể hoàn thành mọi thứ cho bố?
- Dù sao cũng không cần, có cái tên là tốt rồi. Không có tôi thì cậu nghĩ có thể trôn cất bố ở đây hay sao? Cậu nên thấy biết ơn tôi, nếu chỉ có mình cậu thì chắc ông ta đã thối rữa ở đâu đó rồi.
Cậu liếc nhìn anh mà không thể nói gì. Ngồi được thêm một lúc thì cậu chợt đứng dậy đi nhanh về phía trước, anh bất ngờ rồi lao theo phía sau cậu:
- Này, cậu ra vẻ giận dỗi và dám làm lơ tôi sao?
Bỗng có một giọng nói khác xen lẫn vào khiến cậu khựng lại làm anh đang lao nhanh kia vồ vập vào cậu. Anh ôm chặt lấy cậu theo phản xạ nhưng Tae Yang nhanh chóng đẩy anh ra rồi đi về phía sau khiến Kang Dae đứng ngơ ngác.
Cậu chạy về phía tiền bối Kwan, anh ấy sẽ thường tới đây thăm mộ của cha mẹ. Anh thấy cậu ở đây nên rất bất ngờ:
- Em làm gì ở đây vậy? Trông em gầy quá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548129/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.