Tae Yang tỉnh dậy với cơ thể đau nhức nhưng lại được tắm rửa sạch sẽ. Cậu khó khăn mà đứng dậy, mắt nhìn thấy số tiền lớn trên bàn và một mảnh giấy. Cậu run rẩy sau khi đọc xong dòng chữ, ánh mắt cũng trùng xuống:
Cái này là sự thương hại sao? Haaa, được rồi, dù sao cũng đâu phải lần đầu nhận sự thương hại của ai đó.
Cậu đi ra ngoài rồi đi đến phòng của hắn và đặt số tiền lên trên bàn. Hắn thấy sấp tiền lớn thì tươi cười vỗ vai cậu:
- Em giỏi lắm, như thế này thì sẽ nhanh chóng hết nợ thôi
Cậu do dự mà nhìn hắn, hai ngón tay chà sát đến nóng rát:
- Tôi có thể ra ngoài làm việc không? Tôi thực sự không muốn làm ở đây nữa, tôi hứa sẽ trả tiền đầy đủ cho anh...
Hắn lắc đầu rồi vuốt ve khuôn mặt cậu:
- Không thể đâu Tae Yang à, em chỉ có thể rời đi khi em trả hết số nợ mà thôi
Cậu im lặng một lúc rồi nói:
- Vậy tôi có thể gặp bố của mình không? Ông ấy thế nào rồi?
- Bây giờ cũng không thể, cứ cho là ông ta ổn đi
- Nhưng mà...
Cậu không nói hết thì hắn đứng dậy rời đi, cậu ngồi thụp xuống sàn nhà mà tràn đầy lo lắng:
Cả đời sẽ ở đây sao, chết tiệt
Cậu vẫn phải tiếp tục làm thứ mà cậu không muốn, đêm qua thực sự là lần đầu nên khiến cậu có chút khó chịu. Tae Yang đến trước mặt hắn:
- Tối nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548125/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.