Kang Dae nhanh chóng lắp đặt camera trong nhà, cậu đứng một góc mà bất lực. Thợ lắp đặt vừa rời đi cậu cũng đi ra ngoài mà tiếp tục ngồi ở dưới gốc cây:
- Tự dưng thấy bản thân bị kiểm soát ghê, haaaa, tên chết tiệt
Kang Dae sau khi tan làm thì kiểm tra camera nhưng nhìn vào camera nào thì anh cũng không nhìn thấy cậu. Anh thử gọi điện nhưng chợt nhận ra mình không biết số và thậm chí là tên của cậu. Anh thở dài rồi xoa nhẹ thái dương:
Lại phải về nhà, haaa
Anh vừa trở về thì thấy cậu gục dưới gốc cây đào, nhìn bóng lưng cô độc trong ánh hoàng hôn kia có chút khiến anh bực tức. Anh nhanh chóng đi tới, cậu vẫn không chút phản ứng nào mà chỉ nhìn chằm chằm vào phía trước. Anh bỗng ngồi trước mặt cậu, ánh sáng trước mắt bị che lấp mới khiến cậu hoảng hồn:
- Yahhhh, làm tôi giật cả mình, anh làm gì vậy chứ?
Bây giờ anh mới nhìn thật kĩ gương mặt này, thật sự đem lại một chút quen thuộc nhưng không tài nào anh có thể nhớ ra. Kang Dae đứng dậy rồi quay đi:
- Vào nhà, sau này đừng tự tiện ra khỏi vùng có camera, tôi sợ cậu trốn mất
Tae Yang vội vàng theo anh đi vào phía trong. Cậu bẽn lẽn đứng ở một góc rồi nói nhỏ:
- Anh về làm gì vậy? Chẳng phải hôm qua đã về rồi sao?
- Này, cậu đang tra hỏi tôi à?
- Không có, tôi nào dám
Cậu liên tục lắc đầu, anh chỉ hất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548119/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.