Em được đưa về trong bộdạng ướt nhem như chuột lột. Cả phòng ai cũng nhìn em từ ánh mắt ngỡ ngàngchuyển sang thích thú. Có một số người đã lên tiếng trêu chọc em nhưng em khôngquan tâm. Bỏ qua những lời lẽ không đáng để em chú ý đến, em mở tủ lấy ra mộtbộ pijama dài tay và một cái khăn lông trắng rồi đi vào nhà vệ sinh. Cũng maylà Liz tốt bụng đã chuẩn bị cho em hết mọi thứ như: pijama ngắn tay mặc khi emcảm thấy nóng và dài tay khi em cảm thấy lạnh. Không những vậy, cậu còn chuẩnbị cho em cả khăn tắm nữa. Liz tốt với em như vậy mà mấy ngày trước khi cậu đếntìm em, em lại tránh mặt cậu không gặp. Thoáng thấy nét buồn hiện lên trênkhuôn mặt ấm áp kia mà em cảm thấy mình thật tồi tệ. Chỉ vì bị sự cấm cản củaEmi mà em phải làm buồn lòng một người thực sự tốt với em sao?
Nhưng suy đi nghĩ lạithì lời nói của Emi rất đúng. Thân phận của em bây giờ đối với Liz khác xa nhaumột trời một vực, nếu em kết bạn với cậu chẳng khác nào một hạt cát nhỏ mà đemso sánh với cả sa mạc rộng lớn. Nếu thời buổi hiện đại này mà còn có nạn phânbiệt chủng tộc thì việc Emi cấm cản em là không sai. Có lẽ… em nên giữ khoảngcách với Liz thì tốt hơn.
Đứng dựa người vàotường, em từ từ trượt thẳng xuống sàn nhà ẩmướt. Thẫn thờ một lúc rồi gục mặt vào hai đầu gối, em khóc như một đứa trẻ đòimẹ. Cuộc đời này thật tàn nhẫn với em! Em chỉ mới tám tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khoc/66244/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.