🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau ngày ở nhà với emhôm đó, hắn thường xuyên ra ngoài hơn và mỗi lần về hắn đều mua một ly trà sữacho em, mỗi ngày một hương vị khác nhau. Em thích lắm nhưng em luôn thắc mắc làtại sao ngày nào hắn cũng ra ngoài như thế? Chẳng lẽ hắn ra ngoài là để mua tràsữa cho em thôi sao?



Tuy là nghĩ thế nhưngkhi em hỏi hắn thì hắn chỉ bảo là ra ngoài có công chuyện, tiện đường nên ghémua cho em. Ban đầu em có hơi không vui khi nghe hắn nói vậy nhưng sau đó emliền trở lại bình thường vì em vốn không phải là một người hay buồn.



Nhưng vui không đượcbao lâu thì nỗi buồn trước đó của em càng tăng thêm khi ngay cả buổi tối, hắncũng ra ngoài. Thời gian hắn dành cho em không nhiều như lúc trước và sự quantâm của hắn đối với em cũng ngày một nhạt hơn, nhạt đến nỗi em không còn hìnhdung ra được rằng nó có tồn tại hay không. Mỗi tối hắn về, em liền vui vẻ đếnbên hắn, hỏi han hắn nhưng đáp lại sự nhiệt tình của em chỉ là một cái hôn phớtlờ trên trán và một nụ cười gượng gạo kèm theo một câu nói không mấy quan tâm:



- Anh hơi mệt! Anh ngủtrước đây.



Hắn đã thực sự thayđổi, thay đổi theo một chiều hướng mà em không hề muốn. Hắn không còn yêu emnữa sao? Hay em đã làm gì khiến hắn không vừa lòng? Nếu có thì xin hắn hãy nóicho em biết là em sai ở chỗ nào để em còn biết mà sửa sai, chứ hắn đừng cứ imlặng mà đối xử lạnh nhạt với

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khoc/1945777/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Biển Khóc
Chương 22: Anh là món quà vô giá
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.