66. Biển Khát (Hết)
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đến khi dừng lại mới hay quần áo mùa đông đã được thay bằng trang phục xuân hè. Tử đằng cũng đang nở hoa, tươi tốt và mơn mởn, phủ kín bức tường xám bên ngoài chung cư.
Yên Hồi Nam dừng chân ngắm hoa. Áo khoác bên ngoài bị gió thổi lay, bên tai là tiếng bước chân nhẹ nhàng và liền sau đó là một cái tì lưng ấm áp.
"Cướp đây!" hương biển phả vào mặt, đó là một giọng quen thuộc đang giả vờ gai góc.
Yên Hồi Nam cười khẽ: "Ví tiền và thẻ nằm ở túi trên bên phải."
Đồng Ngôn chưng hửng, sao chú hợp tác quá vậy.
Yên Hồi Nam sợ hắn ngã nên hơi nghiêng người, vòng tay ôm hờ eo.
Đồng Ngôn ôm cổ anh, gắng diễn cho tròn vai: "Không cần tiền."
"Vậy em muốn gì?" Yên Hồi Nam tò mò.
Đồng Ngôn dứ dứ nắm đấm ở cổ anh, "Em muốn trái tim của chú."
Yên Hồi Nam lắc đầu, ra chiều tiếc ghê lắm: "Vậy muộn rồi, trái tim anh đã có chủ rồi."
Đồng Ngôn vờ thở dài: "Chú cho ai đấy?"
Yên Hồi Nam chuyển thành tư thế đối mặt. Gió xuân thổi bay những cánh hoa tử đằng, cơn mưa phùn như là món quà dành riêng cho họ. "Vào một ngày nắng đẹp ở Edinburgh, dưới ánh hoàng hôn trên đồi Calton, anh đã đưa nó cho một bạn nhỏ tên Đồng Ngôn."
Đồng Ngôn cười tủm tỉm.
Yên Hồi Nam nhìn hắn trong suit đen nơ đen, nhớ đến cậu bạn nhỏ mười tuổi ở ký ức của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khat/3518599/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.