41. Hugging Day
Chang đưa bữa sáng và dẫn Free về khi hừng đông, rõ ràng họ đã không có một đêm vui vẻ. Free chui tọt qua khe hở và xông thẳng đến chỗ Đồng Ngôn. Nó sủa gâu gâu, vẫy cái đuôi tít mù.
Nhận cơm sáng từ tay Chang, Yên Hồi Nam phát hiện chân phải y có vẻ không ổn. "Bị sao vậy?"
Đối mặt với sự quan tâm của sếp, Chang khổ không nói nổi, chả nhẽ bảo huỵch toẹt nếu không phải mùa này vận áo quần dày cộp thì có lẽ hôm nay người đưa cơm cho ngài không còn là tôi nữa, tôi đáng lẽ phải xuất hiện ở khu tiêm chủng mới đúng. "Không sao ạ, tôi vô tình... bị ngã. Hôm nay cần tôi làm gì không, thưa sếp?"
Yên Hồi Nam đắn đo một bận. "Hẳn là không."
"Vậy thì Free..."
Nhìn bạn nhỏ quấn quýt cùng Free, Yên Hồi Nam nói: "Được rồi, cậu không cần lo cho nó nữa. Hôm nay về nhà nghỉ ngơi đi."
Lạy chúa trên cao, tôi tạ ơn ngài. Chang bình tĩnh thưa vâng.
Free nhảy tót lên sofa, ngang nhiên chiếm cứ chỗ ngồi của Yên Hồi Nam. Nó ngoan ngoãn hầu chuyện cùng Đồng Ngôn suốt bữa sáng trước khi chui vào tổ ngủ bù.
Yên Hồi Nam bế Đồng Ngôn về giường, vừa định rút tay ra thì bị ôm ghì cổ xuống. "Ôm em thêm cái nữa đi," khi mở tủ lạnh ra lấy nguyên liệu cho bữa sáng, hắn đã trông thấy chiếc bánh kem được gói tỉ mẩn với ruy băng đỏ. Hắn biết Yên Hồi Nam những yêu chiều mình trong thầm lặng, cũng biết anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khat/3503842/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.