Sương mù buổi sớm ngập bên ngoài khung cửa, như muốn đưa thành phố trở lại dáng vẻ của những năm 1900. Nhưng Yên Hồi Nam chẳng đâu thưởng thức phong cảnh qua dấu vết của công nghiệp hoá. Anh nói thẳng vào trọng điểm: "Mr. Hagen mời tôi đến đây hẳn không phải vì bữa tối đâu nhỉ?"
"Anh cứ đùa," Hagen làm động tác mời, mặt đối mặt ngồi xuống sofa. "Mới có mười giờ. Tôi vẫn chưa đủ tư cách để lãng phí một ngày của vị thương nhân tài ba là anh đây."
Trên bàn là một ván tàn cuộc, với hai quân Tượng và hai quân Vua đen trắng.
Yên Hồi Nam cười nhạt: "Nếu ngài Hagen muốn bàn chuyện hợp tác, vậy bữa tối nên do tôi mời mới phải."
Hagen trông như một kẻ bên lề xã hội của những tác phẩm điện ảnh nghệ thuật, với lớp vỏ đầy những câu chuyện dễ khơi dậy lòng đồng cảm và niềm khát khao khám phá. Gã dựa vào bản mặt này để tung hoành Phố Tài chính nhưng, ai tiếp xúc rồi cũng biết gã chẳng ngoan hiền chất phác như bề ngoài. Phải nói Hagen đích thị là bằng chứng sống cho khẩu Phật tâm xà(1).
(1) Bản gốc là "con hổ biết cười" (笑面虎),ý chỉ khẩu Phật tâm xà/ miệng thơn thớt, dạ ớt ngâm.
"Nghe nói công ty của anh đổi tên. TSI, nghĩa là gì vậy?"
"The Summer Isle," Yên Hồi Nam nói. "Có một bài thơ tên After the Winter."
"Nó có vẻ không giống phong cách của anh," Hagen chống cằm, nghịch quân Vua đứng vò võ một mình.
"Hiển nhiên," anh cúi nhìn ván cờ. Xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khat/3491114/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.