14. Mười năm trước
Phòng khách rộng thênh thang. Đồng Ngôn cuốn vào vòng xoáy của nội thất thủ công mỹ nghệ.
Hắn nhìn quanh và nhẹ nhõm khi thấy không có đồng hồ hay bất cứ thiết bị nào khác nhằm cho việc báo giờ.
Túi giấy được đặt trên bàn. Nó vô tình chạm phải công tắc. Trên bàn trà thông minh trong suốt hiển thị một màn hình điện tử kỹ thuật số, đồng hồ bên phải đang nhấp nháy thời gian. Hắn nhíu mày nhìn nó chòng chọc, a, chúng được làm mới sau mỗi một phút. Hắn lặng lẽ kéo túi giấy che phân nửa đồng hồ lại.
Yên Hồi Nam bật cười khẽ, khi thấy cái trò trẻ con của hắn. "Em không muốn thấy nó à?" Hình như căn hộ một phòng ngủ của Đồng Ngôn ở Edinburgh cũng không có đồng hồ.
Hắn lắc đầu lia lịa. Chiếc đồng hồ treo tường mà hắn sát hại đêm đó đã sống lại và về vị trí cũ khi bác Tú dọn phòng. Sự tự do mà hắn nắm được những ngắn ngủi vậy đấy. Hắn là con rối trong hộp nhạc, chỉ thực sự được nghỉ ngơi khi dây cót ngừng hoạt động. Nhưng hắn ghét nó, ghét làm một con búp bê xinh đẹp, ghét giá trị và ý nghĩa tồn tại của mình bị phụ thuộc bởi những cú xoay vòng.
"Mỗi lần chớp tắt, nó đang nhắc nhở tôi rằng đã lãng phí một giây cuộc đời. Và khi tôi cố làm gì hòng bù đắp cho một giây này, thì giây tiếp theo đã trôi qua," hắn bày tỏ quan điểm của mình. "Tôi nghĩ đây chính là nguồn gốc của mọi lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khat/3443611/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.