3
“Nghề nghiệp?" Tôi ngẩn người.
"Tài liệu của Viện kiểm sát không nhắc đến đúng không?"" Trương Tĩnh cười khẩy nói, "Rõ ràng là bọn họ sợ chúng ta lợi dụng thân phận của nạn nhân, biện hộ giúp bị cáo giảm tội. “
"Nạn nhân rốt cuộc là làm nghề gì?" Tôi hỏi.
“Từ phần tài liệu chưa được công bố thì thấy, nạn nhân vốn làm thu ngân ở siêu thị, khoảng một năm trước thì có con nên nghỉ việc ở nhà nuôi con. Có điều, các anh cũng nhìn thấy đấy, cô ấy sống ở nơi như thế này, một thân một mình chèo chống cả gia đình. Cuộc sống đưa đẩy, vì thế..." Trương Tĩnh không nói tiếp nữa.
"Vì thế, quần áo này, bao gồm cả trang sức, đều là những thứ cô ấy cần cho công việc." Lòng tôi bỗng chốc chùng xuống, nặng nề nói.
"Em có lí do để tin rằng đây là một vụ án cướp của giết người điển hình." Trương Tĩnh nói, “Hơn nữa, trình độ văn hóa của hung thủ không cao, khả năng nhận biết về đồ quý giá không cao, đại khái là cảm thấy chỗ trang sức này đẹp, chắc là khá đắt tiền.
“Tần Phong là người từng học đại học, sự hiểu biết và khả năng phân biệt không đến nỗi kém như vậy.” Lão La nói, “Liệu có khả năng là khách hàng của nạn nhân không?”
“Hai người xem này.” Lão La nói, “Điều kiện của nạn nhân không tồi, nhưng lại sống ở nơi như thế này, vì cô ta phải trông con, hạn chế cô ta tiếp đãi, khách hàng không thể là những loại cao cấp, cũng không kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-ho-trang-an/2724141/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.