4
3 giờ chiều, tôi đang bóp cái cổ mỏi nhừ, ngẩng đầu lên khỏi màn hình giám sát. Trên chiếc ghế bên cạnh, Lão La đang dựa đầu vào ghế, phát ra tiếng ngáy rền vang như sấm bên tai, nước dãi không được ngăn lại cứ thế chảy xuống. Còn Trương Tĩnh thì đang giơ điện thoại lên chụp ảnh.
Sau khi rời khỏi đội Cảnh sát giao thông, Trương Tĩnh dẫn chúng tôi đến đây, sau khi xuất trình giấy tờ, viết xong một thư giới thiệu, chúng tôi đã được cho phép tiến hành kiểm tra màn hình giám sát con đường chính nối liền với con đường nhỏ đó. Trương Tĩnh giới hạn thời gian chọn xem là trước và sau khi xảy ra vụ án gộp lại là ba tiếng đồng hồ, chúng tôi mỗi người phụ trách một tiếng đồng hồ. Nửa tiếng sau, Lão La đã có bộ dạng thế này rồi, và cứ thế duy trì đến khi tôi xem xong hết cả phần của cậu ấy.
Kết quả không chút lạc quan, trong những đoạn video này, chúng tôi không thể phát hiện ra bất cứ bóng dáng nào của nạn nhân. Với kết quả này, Trương Tĩnh lại không quan tâm cho lắm: "Nếu mà dễ dàng tìm thấy như thế, tổ chuyên án không phải sớm đã phát hiện ra rồi sao."
Trương Tĩnh nói ròi, vươn vai, đường cong hoàn mỹ hoàn toàn lộ rõ.
"Tiếp theo đây mới là điều quan trọng nhất này." Trương Tĩnh mở rộng một tấm bản đồ dùng bút đỏ vẽ một đường lên đó, "Nếu đã không tìm thấy manh mối ở phía bên này, vậy chúng ta sẽ sang con đường nhỏ bên kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-ho-trang-an/2724113/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.