[Ông trời đã không thương xót mà lấy đi người duy nhất yêu thương Hạ Y trên cõi đời u ám này, giờ lại nhẫn tâm lấy đi người đã cùng Mễ Uyên đồng cam cộng khổ suốt mười mấy năm nay.] 
[Đến cuối cùng, vẫn là tình yêu khiến cho con người ta sống tiếp rồi cũng chính nó khiến cho họ phải đau khổ mà rời đi.] 
[Trong suốt ba năm qua, ai cũng không thể nhìn rõ cô sống như thế nào, nhưng họ đều hiểu rõ cô đã đau lòng ra sao. Chỉ thương cho ông bà ngoại cô lại phải lần nữa nhìn cháu gái đi vào vết xe đổ của mẹ mình. 
[Cuộc đời Hạ Y đã không có một gia đình trọn vẹn, tình duyên cũng trắc trở trăm bề. Có lẽ chỉ có sự thống khổ là thật sự theo cô trọn vẹn cho đến lúc chết. 
[Vài năm trước, biên giới 18 từng có một tiểu ngốc được thiếu tá Phó Quân vừa gặp đã yêu. Vài năm sau, có một tiểu ngốc vì thiếu tá ấy rời đi mà tim gan vỡ nát, chẳng còn tuổi xuân. 
[Cuộc đời của Phó Quân từng thích thầm Hạ Y chín năm. Suốt ba năm cấp ba, rồi khi đã rời khỏi thành phố có cô tận sáu năm nhưng anh vẫn còn thích cô.] 
[Tuy nhiên lại không một ai có thể biết được Hạ Y ở những năm cấp ba đó có từng rung động với Phó Quân hay không. 
[Bởi chỉ có một câu nói còn mơ hồ của Hạ Y "Ngày đó em có ngoảnh đầu nhìn lại nhưng chẳng thấy anh nữa, lúc đó em còn nghĩ có phải là anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-gioi-18/3563996/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.