[Bà quen sống một mình ở nơi yên tĩnh nên khi mọi người tới cũng rất trật tự, đi lại nhẹ nhàng sợ làm ồn sẽ bị bà đuổi đi.]
[Hạ Y sau khi chào hỏi bà thì một mình dạo ra vườn ngoài, trong vườn cây trái sum xuê, bóng cây to che khuất cả một góc vườn. Hạ Y nhìn thấy dưới gốc cây là một cái ghế dài bằng tre rất chắc, vì thích thú nên cô tiến lại ngồi thử lên. Gió thổi nhẹ làm Hạ Y có chút buồn ngủ, cô tháo giày rồi nằm thoải mái trên chiếc ghế dài mà nhắm mắt lại cảm nhận sự yên bình hiếm có này.]
[Chẳng bao lâu Hạ Y đã chìm vào giấc ngủ, cô cảm thấy bên cạnh dường như có người nhưng lại không sao mở nổi mắt ra nhìn. Chỉ cảm nhận được có một làn da ấm đặt lên trên trán mình, kèm theo đó là giọng nói quen thuộc của Phó Quân. Hạ Y lúc này chẳng thèm muốn tỉnh nữa mà ngủ tiếp.]
[Chẳng biết qua bao lâu khi tỉnh lại Hạ Y thấy Phó Quân đang ngồi cạnh cô, tay không rời điện thoại mà làm việc. Tiện chân cô khẽ khều khều vào chân anh như đang nhắc nhở rằng cô đã tỉnh dậy.]
[Phó Quân quay người lại nhìn Hạ Y đang lười biếng nằm đó, anh cười rồi đứng dậy đỡ cô vào dùng cơm.]
[Bên trong hương khói nghi ngút, mùi thơm của thịt bay thẳng vào mũi Hạ Y, bụng kêu cồn cào nên cô cũng nhanh chóng tiến lại dọn cơm cùng mọi người.]
[Đang dùng bữa thì có thêm một chiếc xe nữa chạy vào sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-gioi-18/3484532/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.