“Dạ chắc vậy, nghe nói trước khi mẹ em có một người bạn thân cách nhà không xa. Lúc mà mẹ quen cha thì bị gia đình ngăn cấm, nhờ có bạn thân mà mẹ và cha mới đến được với nhau. Lần sau đến em nhất định phải xem xem, rốt cuộc dì ấy trông như thế nào mà có thể khiến cho ông bà ngoại khó tính như vậy cũng có thể đồng ý cho họ bên nhau.” - Hạ Y cười cười.
[Trương Kiều nghe Hạ Y nói thì có chút quen thuộc, cô muốn hỏi thêm nhưng Phó Quân đã tới tìm Hạ Y nên cô đành tạm biệt rồi rời đi trước.]
“Tìm em có việc gì sao?” - Hạ Y đứng dậy hỏi.
“Đến đây một chút!”
[Phó Quân nói rồi liền kéo Hạ Y về phòng làm việc của mình. Anh rót nước cho cô rồi từ từ điềm tĩnh nói.]
“Tết này định ở lại thật sao?” - Phó Quân nghi hoặc hỏi.
“Ừm, dù sao em cũng không còn người thân, ở đâu cũng như nhau thôi.” - Hạ Y có chút vô vị trả lời.
“Từ bây giờ anh chính là người thân của em, gia đình anh chính là gia đình em, em cũng sẽ là một thành viên trong nhà. Ngày mai về nhà với anh được không?” - Phó Quân ôm Hạ Y.
“Em thật sự có thể về cùng anh sao?” - Hạ Y hạnh phúc hỏi.
“Tiểu ngốc, có thể chứ.” - anh xoa đầu Hạ Y, nhẹ giọng nói.
[Đó là câu nói mà có lẽ là Hạ Y đã mong chờ được nghe từ rất lâu nhưng bây giờ mới nghe được. Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-gioi-18/3484527/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.