[Sau một đêm khó khăn, cả Hạ Y và Phó Quân đều mất ngủ. Cô mất ngủ vì cánh tay bị đau, còn anh mất ngủ vì Hạ Y không ngủ được.]
[Sáng sớm mọi người đến tiễn Hạ Y và không một ai trách gì về cô.]
“Mau trở về đó, mình sẽ rất nhớ cục thịt mỡ của mình.” - Mễ Uyên thút thít ôm lấy Hạ Y.
“Được được, chờ mình quay về sẽ mang cho Mễ Mễ vài anh đẹp trai làm quà.” - cô nói đùa với Mễ Uyên.
“Bác sĩ Tống chữa được bệnh cho người khác nhưng bệnh của mình lại để người khác chữa sao, tội nghiệp quá.” - Lâm Trung trêu Hạ Y.
“Cậu ngứa đòn rồi.” - Hạ Y phản bác.
“Chú chờ cháu mang nụ cười trở về.” - Đường Lâm vỗ lên vai Hạ Y.
“Vâng, cháu sẽ mang nụ cười về làm quà tặng chú.” - Hạ Y cười nói.
“Em phải nhớ gọi về đấy, nếu không Mễ Mễ sẽ phát điên lên vì nhớ em.” - Lăng Triết nói xong liền cười nhìn Mễ Uyên.
“Chắc chắn rồi” - Hạ Y khẳng định chắc nịch.
“Đi sớm về sớm nhé.” - Trương Kiều vẫy tay với hai người.
“Vâng chị Kiều!”
[Hai người họ lên xe rời đi, mọi người cũng quay về làm việc. Chỉ mới 10 phút ngồi xe nhưng tay Hạ Y lại đau, vết thương không có giấu hiệu dừng chuyển sang màu tím khiến Phó Quân lo lắng trong lòng.]
“Đau lắm hửm?”
“Anh muốn thử không, đưa tay em cắn cho.” - Hạ Y giở giọng trêu ghẹo.
“Gan em cũng lớn lắm, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-gioi-18/3484505/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.