Giọng nói yếu ớt của Bạch Uyển Đình mang theo một hương rượu ngào ngạt, đắm mà ngây dại. Thân thể của Bạch Uyển Đình yếu ớt, không còn sức lực, ngoan ngoãn vâng lời theo đôi tay của Hàn Vũ Hi, bàn tay anh từ từ lướt trên làn da mịn màng của cô, dần dần xuống giữa hai chân mang theo cảm giác tê dại, một lần nữa dễ dàng cởi bỏ chiếc quần lót mỏng manh không lấy chút khó khăn. Hàn Vũ Hi đôi môi bắt đầu rời bầu ngực, từng nụ hôn nhẹ nhàng di chuyển xuống bụng, rồi dần tách hai chân của Bạch Uyển Đình ra, không biết do rượu hay cơ thể thành thật của mình, Bạch Uyển Đình nhắm nghiền mắt, ngoan ngoãn không chút chống cự, một khoái cảm hoàn toàn lạ lẫm nhưng cực kỳ kích thích.
Trong không khí yên tĩnh có thể dễ dàng nghe thấy được hơi thở của Hàn Vũ Hi bắt đầu gấp gáp dần, anh ngước mắt nhìn Bạch Uyển Đình không ngừng khó chịu uốn éo thân thể, ánh mắt anh đục ngầu. Bạch Uyển Đình nhắm nghiền mắt, miệng bắt đầu không kìm chế được nữa, từ cổ họng khẽ phát ra tiếng: “Vũ Hi… Em…” Giọng nói yếu ớt, một cảm giác trống rỗng cần được lấp đầy ngay lập tức.
Đầu óc Bạch Uyển bắt đầu quay, cô muốn xác định đây không phải là sự thật nên cố gắng mở đôi mắt nặng trĩu, hình ảnh Hàn Vũ Hi mờ ảo trước mắt, thân thể rắn chắc của anh đang chạm với thân thể trần trụi của cô, chút ý thức còn sót lại trong đầu cô thầm nghĩ: “Uyển Đình, mày đang làm gì đây…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-em-thanh-ba-xa-tai-ba/2434186/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.