Không gian trong căn phòng chợt trở nên yên tĩnh, có thể dễ dàng nghe thấy tiếng gió lùa cành ngọc lan ngoài cửa sổ tạo nên tiếng xào xạc. Bạch Uyển Đình đưa mắt nhìn Hàn Vũ Hi trước mặt, khuôn mặt ấy lúc này cô lại cảm thấy nó vô cùng ấm áp, khác hẳn với vẻ mặt lạnh lùng, vô cảm thường ngày.
“Cốc… cốc… cốc…”
Tiếng gõ cửa vang lên làm Bạch Uyển Đình có chút giật mình.
“Anh Hàn, em đến đưa thông tin phía của Khương Lỗi.”
Giọng nói bên ngoài cửa của Triết Vỹ vang lên, Hàn Vũ Hi khẽ đứng dậy, anh cởi chiếc áo vest bên ngoài của mình nhẹ nhàng khoác lên người của Bạch Uyển Đình, phủ lên làn da trắng mịn trong chiếc váy ngủ mỏng toanh. Không yên tâm, anh quay sang đưa mắt nhìn cô để đảm bảo không hở hang chỗ nào rồi mới điềm tĩnh cất giọng lạnh lẽo: “Vào đi!”
Nói rồi anh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Uyển Đình đang có chút không cam tâm, khẽ nhếch môi: “Về phòng nghỉ ngơi trước đi, muốn giết để sáng mai đi.”
Hàn Vũ Hi vừa nói dứt câu, đã thấy bóng dáng của Triết Vỹ bước vào, khuôn mặt không giấu nỗi nét bất ngờ khi thấy muộn như thấy này mà Bạch Uyển Đình còn ở phòng riêng của Hàn Vũ Hi, phải mất đến vài giây sau anh mới khẽ gật đầu rồi cất giọng: “Anh Hàn! Bạch tiểu thư!”
Thấy không khí có chút căng thẳng, Bạch Uyển Đình thầm nghĩ nếu cô ở đây sẽ làm mọi chuyện trở nên thật rối ren, lấy mạng Hàn Vũ Hi cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-em-thanh-ba-xa-tai-ba/2434177/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.