Áng mây trên trời dần bắt đầu trở nên xám xịt, dự báo không bao lâu nữa những hạt mưa sẽ rơi xuống thành phố ồn ào này. Trong quán cà phê gần bệnh viện, âm thanh du dương của một bản nhạc cổ điển vang lên làm cho những muộn phiền của cái hối hả ban ngày như được rũ bỏ phần nào.
Bạch Uyển Đình đưa tay cầm lấy tách cà phê nóng trước mặt, rồi đưa lên môi nhấp một ngụm nhỏ, từ từ cảm nhận vị đắng lan tỏa ở cổ họng.
Trong không gian yên lặng, Dương Thần đưa mắt nhìn Bạch Uyển Đình đang trầm tư trước mặt rồi khẽ cất lời: "Cậu hẹn tớ ra đây còn có việc gì khác đúng không?"
Buông tách cà phê trên tay xuống, Bạch Uyển Đình khẽ gật đầu, Dương Thần đã hiểu ý thì cô cũng không muốn vòng vo, liền nói: "Đúng vậy! Cậu làm ở đây đã lâu, không biết đã nghe qua bác sĩ Vương Lục chưa? Ông ấy đã từng đảm nhận ca phẫu thuật não khó nhất của bệnh viện nhiều năm trước."
Nét mặt Dương Thần dường như đang nhớ lại, Bạch Uyển Đình cũng chỉ đưa mắt nhìn anh không muốn nói gì thêm làm ảnh hưởng đến dòng suy nghĩ đó.
Một nét vui mừng nào đó chợt lóe qua trong đôi mắt của Dương Thần, nhưng rồi bỗng chốc mất hút, anh nhìn Bạch Uyển Đình trước mặt khẽ cất giọng: “Vương Lục tớ có nghe qua ông ấy, năm đó tớ vừa tốt nghiệp vào bệnh viện làm việc cũng vừa lúc ông ấy vừa từ chức được ba tháng.” Khuôn mặt Dương Thần trở nên có chút nghiêm trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-em-thanh-ba-xa-tai-ba/2434122/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.