Ánh mặt trời bắt đầu lên cao vót trên đỉnh đầu, cơn gió cũng bắt đầu nhẹ nhàng hơn. Bà quản gia mở cửa cho Bạch Uyển Đình, cô bước ra khỏi cổng, cũng đưa mắt quan sát sắc mặt của bà quản gia nhưng trông bà không được thoải mái cho lắm.
Bạch Uyển Đình khẽ cúi đầu như một lời chào tạm biệt, nhưng bà quản gia đã vội đóng cửa không một chút thân thiện, bà đưa mắt liếc ngang Bạch Uyển Đình rồi cất giọng đanh thép: “Sau này cô đừng đến đây làm phiền bà Mạn nữa, ở đây cũng không có ai tên là Bạch Lâm Quyết cả, ông chủ của tôi sắp về rồi, mời cô đi nhanh cho.” Vừa nói dứt câu, bà quản gia đã vội quay lưng bước vào nhà để mặc Bạch Uyển Đình vẫn còn đứng đó.
Chiếc xe Audi đen nhánh lùi lại ngay chỗ đứng của cô, Triết Vỹ bên trong cũng nôn nóng không kép liền hạ kính xe xuống cất giọng lo lắng: “Sao rồi? Biết được thêm gì không?”
Nét thất vọng cũng thoáng qua trên khuôn mặt của Bạch Uyển Đình, cô đeo kính râm lên mặt rồi khẽ nhìn Triết Vỹ lắc đầu. Triết Vỹ trên xe thở dài một tiếng rồi bước xuống mở cửa cho Bạch Uyển Đình, Cô cũng thản nhiên bước vào xe, một lần nữa nhìn lại ngôi nhà xa hoa này, miệng cô khẽ nói: “Ông chủ sao? Không có con trai sao?”
Triết Vỹ nhìn cô có chút buồn rầu liền cất giọng: “Cô có vẻ mệt mỏi, hay là về nhà nghỉ ngơi tìm cách trước.”
Cũng không còn cách nào khác, Bạch Uyển Đình khẽ gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-em-thanh-ba-xa-tai-ba/2434115/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.