Trời cũng dần dà sụp tối Bạch Uyển Đình mới đến điểm hẹn của hai người. Mạn Sương hẹn cô ở một quán cà phê cũng khá kín đáo, nhìn sơ qua nó thích hợp để nói những chuyện cơ mật hơn. Không nghĩ nhiều, Bạch Uyển Đình bước vào, cô ngồi vào chiếc bàn ở gần cánh cửa ra vào, bên cạnh có một tấm rèm mỏng che lại cũng khá kín, nhưng có lẽ cô không thích không gian ngột ngạt thế này.
Một lúc sau, phục vụ bưng nước đến chỗ Bạch Uyển Đình, cô mới đảo mắt ra cửa, một chiếc taxi dừng lại trước cửa quán. Mạn Sương đã đến, bà khoác lên người một chiếc áo choàng kín, trên đầu là một chiếc khăn che kín từ mặt đến cổ, mắt kính râm tối màu khó có thể thấy được ánh mắt của bà ấy.
Mạn Sương liên tục nhìn xung quanh như để xem có ai nhận ra mình không, rồi mới nhanh chóng đi vào quán. Bạch Uyển Đình khẽ vẫy tay, ở vị trí ở gần cửa nên Mạn Sương cũng nhanh chóng nhìn thấy, bà khom lưng chạy vào dáng vẻ lén lén lút lút.
Trong không gian yên tĩnh, ánh mắt của Mạn Sương lúc này mới đặt lên Bạch Uyển Đình trước mặt, bà cất giọng nghiêm túc: “Cô đang đe dọa tôi sao? Nói đi, cô cần bao nhiêu tiền.”
Khuôn mặt của Bạch Uyển Đình vẫn điềm tĩnh như vậy, dù có nhìn cũng không nhìn ra cô đang nghĩ gì, cô đưa tay xoay xoay ly cà phê nóng trước mặt rồi cất lời: “Đây không phải là đe dọa.” Cũng không phải người thích vòng vo, Bạch Uyển Đình nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-em-thanh-ba-xa-tai-ba/2434111/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.