Màn đêm buông xuống phủ lên bóng dáng của hai người, ánh trăng từ trên bầu trời cao vút như chiếu sáng được vào sâu bên trong đôi mắt lấp lánh của Bạch Uyển Đình, thầm ghé qua nói với cô là cô đang là người hạnh phúc nhất.
Trong kí ức của Bạch Uyển Đình từng hình ảnh của Hàn Vũ Hi như một thước phim cũ, lồng vào một bản nhạc cổ điển ùa về trong vô thức. Những lúc cô gặp khó khăn nhất, chỉ có anh vì cô mà chuyện gì cũng dám làm. Ánh mắt của anh lúc này nuốt trọn con tim cô.
Những đau khổ mà trước kia cô chịu đựng, Hàn Vũ Hi đã một tay chữa lành cho cô, Bạch Uyển Đình không biết sau này có ra sao, nhưng cô biết rõ con tim mình ngay lúc này, cô yêu anh, yêu anh sâu sắc.
Giọt nước mắt trên đôi mắt của Bạch Uyển Đình cuối cùng cũng rơi xuống, nhưng lần này là hoàn toàn khác, giọt nước mắt không phải chứa đựng đau khổ hay mất mác, đó là giọt nước mắt hạnh phúc. Bạch Uyển Đình khẽ đưa đôi mắt nhìn Hàn Vũ Hi trước mặt, gật đầu đồng ý.
Nụ cười trên khuôn mặt của Hàn Vũ Hi lập tức trở nên rạng rỡ. Bạch Uyển Đình đưa tay nhận lấy đóa hồng đỏ rực trên tay anh, khẽ ôm vào người cảm nhận hương thơm thoang thoảng của nó. Bàn tay của Hàn Vũ Hi lấy ra từ túi áo một chiếc nhẫn sáng lóa, từng viên đá kim cương được đính tỉ mỉ mà anh đã đặc biệt thiết kế từ rất lâu, từng chút cẩn thận đeo vào ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-em-thanh-ba-xa-tai-ba/2434091/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.