Sự phẫn nộ không thể giấu được qua đôi mắt rực lửa của Triết Vỹ, anh thực sự không ngờ trong tổ chức lại có nhiều người tham lam thế này, lúc còn sống, anh Hàn cho họ cả tình lẫn nghĩa, lúc nằm xuống lại không nhận được một chút nghĩa nào.
“Muốn hỗ trợ sao? Được!” Triết Vỹ cất giọng lạnh lẽo. Nói rồi, đôi tay của anh nhanh chóng đặt vào nơi thắt lưng, lấy ra một khẩu súng, trực tiếp gài đạn rồi chĩa thẳng vào tên vừa nói.
Khuôn mặt của hắn lập tức lộ lên vẻ sợ sệt, sắc mặt dường như tái xanh lại, đôi chân vô thức lùi về phía sau, miệng lắp bắp: “Muốn… muốn giết người sao?”
Không một chút xúc, ánh mắt mang một sát khí từ từ bước tới gần tên đó, súng vẫn không lệch đi dù một centimet, ngón trỏ chuẩn bị nổ súng thì tiếng gọi đằng sau kịp thời làm Triết Vỹ ngừng lại.
“Khoan đã.” Giọng của Bạch Uyển Đình cất lên.
Bạch Uyển Đình mặc trên người chiếc váy màu đen sang trọng, khoác một chiếc vest bên ngoài làm cô tăng thêm nét quyền lực. Lối trang điểm không còn nhẹ nhàng như trước, cô chọn màu son đỏ đậm cùng kẻ mắt sắc bén làm Bạch Uyển Đình ra dáng một người phụ nữ quyền lực hơn rất nhiều.
Từng bước đi chậm rãi toát lên vẻ nghiêm nghị, cô bước đến gần Triết Vỹ khẽ cất giọng: “Tổ chức mình đến lúc cũng phải chỉnh đốn lại rồi nhỉ.”
Ánh mắt của Triết Vỹ cũng lập tức có gì vui mừng, khẽ sáng lên, anh khẽ hạ súng xuống, cúi đầu lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-em-thanh-ba-xa-tai-ba/2434072/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.