Ánh mặt trời dìu dịu phủ xuống không gian những tia nắng màu vàng nhạt làm không khí trở nên ấm áp hơn so với cái lạnh đầu đông. Tiếng sóng biển ồ ạt đuổi bắt nhau rì rầm tạo nên cảm giác tươi mát.
Lễ đường được xây dựng cạnh bên bờ biển, với màu chủ đạo là một màu trắng tinh khôi. Từng đóa hoa tươi chưng khắp lễ đường cũng được đích thân Hàn Vũ Hi lựa chọn một cách kỹ càng. Chưa đến giờ làm lễ nhưng không gian của lễ cưới thế kỷ này đã bắt đầu chật kín người.
Triết Vỹ hôm nay cũng diện trên người một bộ đồ vest lịch lãm, anh là người đứng ra chào đón khách. Từ xa xa Triết Vỹ đã nhìn thấy được sắc mặt không được thoải lắm của Hàn Vũ Hi đang tiến lại phía anh.
Hai hàng chân mày của của Hàn Vũ Hi khẽ nhíu lại, cất giọng có chút nôn nóng: “Uyển Đình đâu rồi?”
Nghe thấy câu hỏi của Hàn Vũ Hi lập tức Triết Vỹ cũng đoán được chuyện gì, hiếm khi mới được chứng kiến Hàn Vũ Hi với sắc mặt như bây giờ chứ không phải một vẻ lạnh lẽo mọi khi.
Triết Vỹ mỉm cười đáp: “Anh Hàn à, theo quy định thì đến giờ làm lễ cô dâu mới được xuất hiện, anh đừng nôn nóng quá.”
Dường như không mấy hài lòng, Hàn Vũ Hi định nói gì đó nhưng ngay lập tức bị cắt ngang với giọng nói phía sau lưng: “Ba… ba ba…”
Hàn Vũ Hi xoay người lại nhìn thấy Hàn Hằng nhỏ nhắn trước mặt, trên người cũng diện một bộ đồ vest chập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-em-thanh-ba-xa-tai-ba/2434037/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.