“Mấy tên tư bản đúng là đối xử với người không ra người mà. Anh chỉ mới khỏe được vài ngày đã không cho ăn cái này, không được ăn cái kia, ngày nào cũng toàn rau luộc, làm chim còn sướng hơn! ”
“Nhanh lên nhanh lên, anh thèm ăn lẩu tôm càng nướng! Còn muốn uống bia lạnh nữa, à, cái loại bia tươi, loại để trong túi ấy!”
“Tôi thấy anh giống bia luôn rồi đấy!”
Tôi cười nhạo anh ta nhưng trong lòng không khỏi có chút xót xa.
So với trước đây, quả thực anh ta đã gầy một chút, xương cổ tay cũng hơi nhô ra.
“Khổ như vậy sao, nghề ca hát như mấy anh yêu cầu khắt khe đến mức đó sao?”
“Cũng không hẳn!” Anh ta ngồi phịch xuống ghế sô pha nhìn trần nhà “CLm éo muốn làm nữa, hai ngày nữa giải nghệ thôi!
Tôi nghĩ anh ta chỉ nói đùa: “Được đó, giải nghệ rồi quay về làm pet cưng của tôi đi”
Kỷ Tứ sáng mắt lên: “Thật không?”
Tôi đang bận order, nói qua loa: “Thật mà, còn thật hơn cả vàng ấy chứ.”
…
Món tôm càng này luôn đến rất nhanh, Kỷ Tứ nhìn hai chậu tôm càng to đỏ rực gần như chảy nước miếng.
Anh ta xăn tay áo nói: “Lần trước nhìn thấy em ăn thèm chết anh rồi, đã thế em lại dám gài bẫy con chim nhỏ anh!”
Tôi nhìn anh ta bận rộn bóc tôm, hình tượng gì đó đều sụp đổ, xót xa nói: “Con trai, nhà mình nghèo quá mẹ không mở nổi nắp nồi luôn rồi, mẹ đút con ăn còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-co-cua-dinh-luu-vet-cuc-suc/2664978/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.