Dường như Linh Trạch đã đi rất lâu, ta mơ mơ màng màng, hôn mê lại tỉnh, lúc mở mắt ra lần nữa cảnh sắc xung quanh đã thay đổi.
Người xui xẻo uống miếng nước đều mắc răng, trời bỗng nhiên bắt đầu hạ mưa, hai cánh tay ôm ta của Linh Trạch siết thật chặt, nhìn lên sắc trời, nhanh nhẹn nhảy xuống đất.
Hắn nhìn quanh một phen, ánh mắt xác định, nhanh chóng chui vào một gian nhà tranh rách nát ở cách đó không xa.
Không biết nhà ở bị bỏ hoang bao lâu, đã sớm cỏ dại mọc thành cụm, nóc nhà cũng sụp xuống một nửa, chỉ còn một góc treo lủng lẳng bên kia.
Linh Trạch đặt ta xuống một góc khô ráo, đang muốn đứng dậy, ta giơ tay giữ chặt hắn không cho hắn đi.
“Đừng đi….” Ta giữ hắn lại, ngón tay bấu chặt cánh tay hắn, móng tay hiện ra màu đen.
Ta không thấy bộ dạng của mình, nhưng có lẽ cũng sẽ không đẹp mắt.
Ma khí của A La Tàng vô cùng bá đạo, vừa xâm nhập vào cơ thể ta liền chạy tứ phía, khiến cho những ma khí bị ta đè xuống lúc trước đều bật ra. Hiện tại Giao châu của ta đen nhánh một mảnh, gần như sắp bị ma khí phá vỡ.
Thật đáng sợ… ta không muốn thành ma.
Ta thà chết cũng không muốn ma khí của GIáng Phong khống chế ta!
“Ca ca, ta không đi.” Linh Trạch lo lắng đè tay ta lại, “Ta đi dọn dẹp dấu vết.”
Ta ngơ ngác nhìn hắn, lúc này mới phát hiện đôi mắt xanh thẳm của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-cam/2522879/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.