Sáng hôm sau, Vô Niệm ngồi ở cửa sổ, nắm chặt điện thoại.
Triệu Hải Khoát biết cô đang do dự, cũng không làm phiền cô, lẳng lặng nấu bữa sáng.
“Triệu Hải Khoát, anh ngồi cạnh em được không, em lo quá.” Triệu Hải Khoát đóng van gas, đi tới chỗ cô.
“Em phải ấn số đã.” Cô vẫn nhớ số điện thoại của ba, chỉ là vẫn chưa ấn nút gọi.
Cô biết giờ này ba đang đọc báo uống trà, còn mẹ cô sẽ thay quần áo.
“Em ấn gọi nhé?”
Tim cô đập loạn xa, đặt điện thoại lên bàn, chỉ nút gọi màu xanh.
Triệu Hải Khoát mỉm cười, gật đầu nhìn cô.
“Ba, hai, một.” Vô Niệm đếm ngược, cô ấn nút gọi, bật loa ngoài lên.
Tiếng tút tút vang lên, Vô Niệm chắp tay lại như đang cầu nguyện.
Mấy giây sau vẫn không có người nhấc máy.
Vô Niệm định tắt điện thoại đi, Triệu Hải Khoát ngăn cô lại, bảo cô chờ thêm một lát.
“Alo? Ai thế?” Giọng ba Nghiêm vang lên.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, bỗng nhiên cô không nói được nữa, lời nói tới miệng nhưng không thốt ra được.
“Alo? Ai thế?” Giọng điệu của ông không thay đổi, vẫn trầm ổn mạnh mẽ như mấy năm trước.
Vô Niệm nhìn Triệu Hải Khoát, nước mắt lăn dài trên bá, gọi: “Ba ơi.”
Ba Nghiêm đang đọc báo, tay ông run lên, ông còn tưởng cả đời này sẽ không nghe thấy tiếng gọi này nữa.
Ông buông tờ báo ra, một tay nắm thành ghế, tay kia nắm chặt điện thoại.
Mười mấy giây sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-ca-duoi-troi-sao/2572354/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.