Mọi chuyện khác những gì Vô Niệm nghĩ.
1 giờ chiều hôm sau, Lục Hàng bước vào quán, mặc một vest màu hồng nhạt, anh ta nói với Vu Tình: “Cô nói với bà chủ của cô, tôi sẽ đợi tới khi thấy cô ấy mới thôi.” Anh ta ngồi ở vị trí hôm qua, ngẩn ngơ nhìn biển hoặc xem điện thoại.
Gương mặt lạnh lùng lại đẹp trai, đeo đồng hồ đắt tiền thu hút ánh mắt của bao cô gái. Hôm nay quán nhiều khách nữ hơn ngày thường.
Còn có người mạnh dạn add Wechat với Lục Hàng nhưng đều bị anh ta từ chối.
Thấy vậy, Vu Tình bảo, “Mấy cô gái này chỉ biết nhìn mặt không thấy lòng dạ thế nào, tớ muốn vết chữ ‘tra nam’ lên người anh ta quá, xem anh còn khoe khoang không.”
Vô Niệm ngồi trên lầu viết truyện, thấy tin nhắn của Vu Tình, không ngờ Lục Hàng sẽ tới đây.
Cô rep lại, bảo Vu Tình cứ mặc kệ anh ta, quan tâm làm gì, chỉ mất thời gian thôi, anh ta muốn ở đó đến bao giờ thì đến.
Cuộc sống tốt đẹp không nên lãng phí vào người không đáng. Vô Niệm nghĩ, hôm nay phải viết truyện liên quan tới con gái sau khi thất tình mới được, cô múa bút thành văn, hy vọng những cô gái khác cũng giống cô, thất tình thì thôi, phải sống tích cực lên.
Thời gian trôi qua rất nhanh, tới 6 giờ, Triệu Hải Khoát nấu cơm xong, ngồi chờ cô.
“Sao anh nấu xong mà không gọi em?” Vô Niệm dịu dàng nói.
“Em đang nghiêm túc làm việc mà, anh không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-ca-duoi-troi-sao/2572346/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.