Buổi tối về nhà, Nghiêm Á Nam không nhắc cho bố mẹ biết oan khuất mình phải chịu, ngay cả cơm tối cũng không ăn, về đến nhà là đi thẳng về phòng.
Đi làm hơn 1 tháng, tất cả những điều xảy ra đều tự cô phải gánh vác, tâm trạng đột nhiên xuống dốc không phanh, trầm cảm và rối loạn lo âu đang chầm chậm kéo tới bên cô.
“Nam Nam, sao hôm nay tâm trạng của con không tốt thế?”
Mẹ Nghiêm đi vào phòng cô, nói giọng nhẹ nhàng.
“Chuyện công việc thôi ạ, có chút hiểu lầm với đồng nghiệp.”
Nghiêm Á Nam dùng chăn che gương mặt mình, cố nhịn khóc, bình thản nói.
“Mọi chuyện phải tự tìm hiểu nguyên nhân, phải xem xét lại từ đầu xem mình sai chỗ nào, dù sao con cũng là nhân viên mới, làm gì sai cũng dễ hiểu thôi, đừng nổi nóng với đồng nghiệp, về sau còn chẳng biết có ai giúp được mình không nữa đây?”
Bố Nghiêm không biết từ lúc nào nào đứng cửa phòng cô, quát lớn.
“Xem ra bố mẹ đã quá nuông chiều con rồi. Ngày xưa con không làm cho bố mẹ thất vọng, mà bây giờ con còn làm ra cả chuyện này. Con phải nhớ kĩ, rằng bản thân mình phải chăm chỉ cố gắng làm việc, tất cả mọi người trong công ty làm trước con một thời gian dài rồi, người ta đều là tiền bối, con tưởng con muốn làm gì cũng được đấy à mà cứ ung dung mãi thế, khiêm tốn một chút, tuyệt đối không được làm chuyện mất mặt. Con nghe thấy chưa?”
Nghiêm Á Nam nuốt nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-ca-duoi-troi-sao/2572232/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.