Edit + Beta: V
Cố Kỷ: "Hỏng? Hôm qua vẫn còn ổn mà."
Văn Hựu Hạ nói không biết, tiếp tục loay hoay với pickup.
Cây Yamaha màu táo đỏ này anh đã dùng đâu đó khoảng mười năm, từ khi gia nhập Ngân Sơn thì bắt đầu sửa tới sửa lui, sau đó nó được bỏ lại trong căn nhà bụi bặm ở Đông Hà, mấy năm không chạm vào, dạo gần đây mới lấy ra để luyện tập, không thấy âm sắc bị ảnh hưởng gì nên anh cứ tiếp tục dùng. Một cây đàn được bảo dưỡng tốt thì dùng mấy chục năm cũng không thành vấn đề, Văn Hựu Hạ còn tưởng là nó có thể kiên trì thêm chút nữa.
Giờ gặp sự cố, người luôn cẩn thận như Văn Hựu Hạ mà lại quên mượn đàn dự phòng để hờ tình huống khẩn cấp, nếu trong 1 tiếng nữa mà không sửa được thì buổi diễn của bọn họ có thể sẽ bị hủy.
Cố Kỷ thấy mặt anh sầm lại thì gãi đầu: "Tôi gọi hỏi thăm người ta nhé? Cậu có quen dùng đàn của A Tiêu không…”
Anh ta chưa dứt lời thì ở hậu đài, Lư Nhất Ninh tỏ vẻ thần bí thò đầu ra: "Văn Hạ, ở đây có đàn nè."
Văn Hựu Hạ nhìn hộp đàn mới toanh mà Khâu Thanh vừa mang đến, rồi liếc nhìn cây bass cũ kỹ không sửa được trong tay. Pickup nói hỏng là hỏng, bass nói đổi là đổi, quá nhiều sự trùng hợp đến mức không còn là trùng hợp nữa.
"Có cần phải vậy không?" Văn Hựu Hạ bất đắc dĩ hỏi, chỉ vào cây Yamaha đã theo mình nhiều năm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-bac/3618383/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.