Edit: Mordred
Beta: V
Khi Khâu Thanh đến trụ sở Thái Quả, A Liên đã chờ bọn họ ở phòng tập.
Cố Kỷ không hề tỏ ra ngạc nhiên khi thấy cậu đến cùng Văn Hựu Hạ. Anh ta đóng cửa, nghĩ một lúc rồi khóa luôn lại, như thể làm vậy có thể ngăn cách hoàn toàn căn phòng này khỏi sự ầm ĩ bên ngoài.
Có vẻ Liễu Vọng Dư đã dặn dò từ sớm nên A Liên không giấu giếm gì bọn họ, cô nói một cách thẳng thắn: "Tình huống của Thịnh Tiểu Mãn nghiêm trọng hơn trên báo đưa tin, hiện tại vẫn chưa tỉnh. Tôi đã hỏi thăm rồi, quản lý của bọn họ đề nghị Hứa Nhiên đổi tay trống để hoàn thành kế hoạch biểu diễn trong năm tới, nhưng hiện tại Hứa Nhiên... có vẻ suy sụp rồi, anh ta muốn chờ Thịnh Tiểu Mãn tỉnh lại rồi tính. Nhưng kể cả có dậy được thì với thương tích đó, hẳn mọi người đều hiểu."
Trước kia, Lư Nhất Ninh thường dùng quá nhiều lực cổ tay khi chơi trống, song cậu ta chỉ bị tổn thương một chút đã không thể đánh trống mạnh trong một thời gian dài, huống chi Thịnh Tiểu Mãn bị gãy xương.
"Đù." Cậu ta đặt bản thân vào tình huống ấy mà cảm thấy khó thở thay: "Thằng chó Hồ Nhất Trạch!"
"Hôm nay không nhắc đến cái tên đấy được không?" Văn Hựu Hạ nói.
Sự phản cảm, âm u của anh làm Lư Nhất Ninh ngẩn người, cậu ta bèn làm động tác kéo khóe miệng.
Cuối cùng cũng yên lặng, A Liên thở dài một hơi, thầm nghĩ may là Ngân Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-bac/3618366/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.