Edit: Mordred
Beta: V
Thấy Văn Hựu Hạ bối rối như vậy, đầu ngón tay Khâu Thanh thoáng lạnh đi như bị điện giật.
Trong hành lang không còn tiếng trống vang dội của Thịnh Tiểu Mãn trở nên yên tĩnh một cách kì lạ. Khâu Thanh không vạch trần Văn Hựu Hạ, cũng bỏ qua sự chấn động trong mắt anh, cậu coi như bản thân điếc tạm thời mà bước tới và mỉm cười.
"Hai người đến sớm thế." Cậu vặn tay nắm cửa rồi đẩy vào, Văn Hựu Hạ phối hợp nghiêng người.
Cố Kỷ ra vẻ dữ tợn: "Để ngăn cậu lại đấy!"
"Ngăn được à?"
"Cố ma ma" lải nhải: "Thế cũng phải theo dõi cậu chứ, nếu không cậu lại uống thuốc, thức đêm nữa thì sao. Hôm nay tan làm đúng giờ cho anh, 6 giờ mà chưa rời đi thì anh sẽ bảo Văn Hạ vác cậu về..."
Chuyện cậu nghe được cuộc đối thoại cứ vậy mà lướt qua, nhưng rõ ràng Khâu Thanh cảm thấy ánh mắt Văn Hựu Hạ ôn hòa hơn nhiều.
Phòng tập luyện vẫn giữ nguyên hiện trạng hôm qua, cây đàn guitar của Cố Kỷ đặt trên giá. Khâu Thanh liếc qua, khuôn mặt lập tức tỏ vẻ chê bai: "Lúc em không ở đây, mấy anh mở lớp năng khiếu đấy à."
Cố Kỷ chột dạ: "Đi gấp quá, đâu phải ngày nào cũng thế."
"Có chuyện gì sao?"
"Hôm qua A Liên mời cơm." Cố Kỷ nói, quãng giọng bất giác cao hơn: "Ăn xong thì Tiểu Lư đi bộ cùng cô ấy, hai cậu nghĩ bên đó sắp có tiến triển gì không?"
"Chắc vậy." Văn Hựu Hạ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-bac/3618363/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.