Edit: Mordred
Beta: V
Hôm qua uống nhiều quá, Cố Kỷ say đến bất tỉnh, ngủ đến gần trưa mới dậy.
Trên điện thoại di động là cuộc gọi của A Liên, anh ta bắt máy, đối phương vội nói: "Tôi về Đông Hà xử lý công việc, chiều tài xế sẽ đưa mọi người đi."
Cố Kỷ tỉnh rượu, cảm thấy việc cô rời đi không hề đơn giản: "Có chuyện gì sao?"
A Liên im lặng một thoáng: "Hôm qua Văn Hạ đánh Bạch Diên Huy."
Cố Kỷ cúp máy rồi rửa mặt qua loa, Lư Nhất Ninh nằm trên giường còn lại vẫn đang ngủ như heo. Anh ta liếc qua, chẳng thể trông cậy nổi vào thằng nhóc phá phách này, bèn lấy điện thoại gọi Khâu Thanh – không ai bắt máy, tìm Weibo cũng không thấy thứ gì hữu dụng, anh ta đăng nhập thẳng vào tài khoản Cầu Vồng.
[Không biết nên hỏi, Văn Hạ với Táo Thối có thù hận gì à?]
[Thành viên cũ thôi, ngoài mặt vẫn sóng yên biển lặng mà.]
[Hồi anh ta rời khỏi Táo Thối ấy, Lão Bạch đã cố giữ lại, sau anh ta kiên quyết ra đi cũng không bị bắt nộp phí vi phạm hợp đồng. Tuy tình cảnh lúc ấy của Táo Thối làm người ta câm nín thật, nhưng không nhờ ban nhạc thì ai biết đến anh ta? Coi như là đâm sau lưng rồi, chẳng hiểu sao mắt nhìn của mọi người có filter dày thế, cứ đẹp trai thì muốn làm gì cũng được à?]
[Có chuyện như vậy sao? Tôi cứ tưởng Lạc Đà vào nhóm nên đường ai nấy đi chứ.]
[Cho xin, ban nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-bac/3618249/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.