Edit + Beta: V
"Đêm Việt Quất" hôm ấy hoàn toàn bùng nổ, lời hát của Lạc Đà, phần solo của Lão Bạch, lại thêm sự phối hợp vô cùng hoàn mỹ của tay bass trẻ tuổi và tay trống...
Bởi vì đứng gần loa quá nên trong suốt 2 tiếng biểu diễn, Khâu Thanh phải che hai tai lại để giảm bớt tiếng ồn. Những người xung quanh đều bị cuốn vào, họ hò hét và hát theo những ca khúc kinh điển của Táo Thối. Khâu Thanh cũng không ngoại lệ, nhưng cậu còn chưa gào được câu nào thì đã bị tiếng bass chẳng đáng để mắt tới kia chinh phục hoàn toàn.
Từ đó tới giờ cậu chưa từng nghe màn biểu diễn bass nào hay như vậy.
Có lẽ vì chưa gặp mặt nên giây phút ấy Khâu Thanh cho rằng, tay bass ngay cả tên cũng chưa biết này thật sự rất giống...
Một vị Thần ngồi trên cao, mang ánh mắt chứa đựng sự thương xót nhưng lại lạnh nhạt.
Khoan hẵng bàn về kỹ thuật, nhìn phong thái thoải mái, luôn giữ lại một chút bình tĩnh kia khiến anh như một kẻ đứng ngoài vòng náo nhiệt, ở đó có một cánh cửa vô hình nửa mở, không có sự cho phép của người nọ thì không ai có thể tới gần. Hát chính rất tuyệt, guitar rất tuyệt, trống cũng phối hợp rất tuyệt, song Khâu Thanh cảm thấy, chỉ có tay bass kia mới chạm vào được đáy lòng cậu.
Cậu không biết có phải người này tự mình viết bassline hay không, nhưng ở tại khoảnh khắc này, nếu như âm nhạc có thể biến thành thực thể thì Khâu Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-bac/3618226/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.